“Một dạ hai lòng
Người hứa hẹn thâm tình đều theo gió mùa thu mờ ảo đi xa
Người si tình nói mơ
Em chung tình giống như đóa hoa điêu tàn khô héo
Đốm lửa nhỏ
Đôi mắt đã từng thắp lên cả một bầu trời tươi sáng
Sấm sét giữa trời quang
Anh tuyệt tình buông tay
Vì em đã chọn sai thời điểm
……..”
Cô vừa cất giọng, cả khán đài đều kinh ngạc.
Hứa Văn đang uể oải ngồi dựa trên ghế, định có thể cho ngừng lại bất cứlúc nào, lúc này cũng ngồi thẳng lên chuyên chú lắng nghe.
Vòng sơ tuyển Hoa Hạ thần tượng đều là đơn ca không đệm nhạc, vì vậy yêu cầu và khó khăn đối với ca sĩ càng cao, không có nhạc đệm, tất cả thanh âm tốt xấu đều hoàn toàn lọt vào tai người nghe, hơn nữa ban giám khảolại là người chuyên nghiệp trong khả năng lắng nghe ca sĩ.
Ngoài Hứa Văn, thì 2 vị giám khảo kia cũng không phải tầm thường.
Người đàn ông trung niên là trưởng khoa thanh nhạc, người trẻ tuổi đeokính là nhà chuyên môn thu âm, còn tinh tường hơn cả máy móc.
Thường thì, giọng nữ hát giọng nam càng khó khăn hơn, bởi vì âm vực củanam nữ hoàn toàn khác nhau, Mưa tuyết tuy có nhiều nốt cao nhưng chủ yếu là âm trầm đầy thương cảm, đối với giọng nữ mà nói lại càng khó hơn.
Đứng trước microphone, Lạc Tiểu Thiến trầm giọng hát.
Từ nhỏ, cô đã thích âm nhạc, dù cha mất sớm, nhưng gia cảnh cũng khágiả, nên mẹ cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3277893/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.