Lạc Tiểu Thiến ôm túi hóa trang của Hứa Hạ vào toilet, đứng trước gương, nhìn ngó xung quanh không có ai, mới lấy dũng khí từ từ cởi cúc trên áo sơ mi, mở vạt áo ra xem.
Chỉ nhìn thoáng qua cô liền hóa đá tại chỗ.
Từ ngực cho đến eo, trên người cô đâu đâu cũng là vết tích do người đàn ông đó lưu lại.
Tên đó xem cô như bản hợp đồng mà cứ như vậy đóng dấu sao?
Nghĩ đến hoàn cảnh tối hôm qua, cô không khỏi đỏ mặt đến phát sốt.
Trong đầu hỗn độn, chỉ nhớ được ban đầu là tại phòng tắm, sau đó đến trên giường, tên đó không biết đã muốn cô bao nhiêu lần.
“Số 13, Lạc Tiểu Thiến, Lạc Tiểu Thiến có ở đây không?” Từ trong toilet cô nghe như có người gọi tên mình.
“Có tôi!”
Nhanh chóng chỉnh lại đầu tóc, Lạc Tiểu Thiến vội cài lại cúc áo, ra khỏi toilet, chạy nhanh đến phòng sơ tuyển.
Vừa lúc gặp Hứa Hạ tươi cười từ trong đó đi ra, hướng cô làm ra dấu hiệu ‘chiến thắng’.
“Tiểu Thiến, cố lên!”
Biết bạn tốt đã thuận lợi lọt qua vòng sơ tuyển, Lạc Tiểu Thiến vì vậymà vô cùng cao hứng, hướng bạn mình gật gật đầu, Lạc Tiểu Thiến nhẹnhàng hít vào một hơi, đẩy cửa bước vào.
Trong phòng, không gian rất rộng rãi, rèm được kéo che kín, không lọtmột tia sáng, phía bắc dựng lên một sân khấu nhỏ, được đặt hình Mikeycùng những ván gỗ chưa sơn cùng những đồ đạc khác.
Góc phía nam có đặt một dãy bàn, có ba vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3277892/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.