“Anh……thơm quá!”
Cô hàm hồ nói, môi liền hướng gần về phía anh.
Lãnh Tử Mặc phục hồi lại tinh thần, ngồi thẳng người dậy, kéo chăn mỏng trên người cô ra.
“Biến, trước khi tôi thay đổi chủ ý!”
Quần áo của cô cũng đã cơi, áo sơ mi trắng rộng thùng thình cũng đãtrượt đến vai, nội y buông lỏng trên ngực, cảnh xuân cùng eo thon nhỏphơi bày ra đường cong nóng bỏng.
Dưới ánh đèn, bởi vì tác dụng của thuốc trong chai nước mà làn da trắngnõn dần phiếm hồng, nằm trên ga giường tối màu, giống như bông hoa báchhợp nở rộ.
Mê hoặc không gì sánh được.
Lãnh Tử Mặc thấy miệng hơi khô nóng, lập tức rời ánh mắt.
“Tôi cho cô thời gian 1 phút!”
Chăn đắp bị kéo ra, hơi lạnh ùa vào, khiến cho tinh thần đang hỗn độn của Lạc Tiểu Thiến dần thanh tỉnh.
Cô đang làm cái gì thế này!
Tùy tiện túm lấy áo sơ mi, cô đứng dậy muốn xuống giường, vừa mới đứng lên hai chân liền mềm nhũn lại ngã xuống.
Lãnh Tử Mặc cau mày, khom người, đưa tay kéo cô từ trên sàn nhà lên.
“Nha đầu chết tiệt kia, là cô bức tôi!”
Anh không phải là người tùy tiện, đối với phụ nữ luôn giữ khoảng cáchnhất định, đã không truy cứu trách nhiệm với cô, để cô rời đi, cũngkhông phải thái độ thường ngày của anh rồi.
Cô lại ngoan cố không đi, vậy cũng đừng trách anh không khách khí!
Vừa tỉnh táo được một chút, Lãnh Tiểu Thiến lại bị tác dụng của thuốclàm cho vô lực, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-vinh-quang/3277887/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.