" Tiểu Băng, mau tỉnh dậy, đến lúc người phải đi rồi. Ta vừa nhận được truyền âm vạn lí của Đại Trưởng lão, Băng Cung của ta đang bị một số tên chán sống tìm đến vì thế chúng ta phải lập tức trở về" Âm thanh Nữ Hoàng vang vọng bên tai đánh thức Lý Nhạn Băng thoát khỏi mộng xuân không lối thoát
" Vâng sư phụ! nhưng nếu lúc này ta đi hắn sẽ phát hiện, khi đó ta sẽ không nỡ mất" Nhìn Triệu Minh bằng ánh mắt quyến luyết không muốn giã từ, nàng lo lắng nói
" Không sao hắn vừa bị ta thi triển Mê Hồn Chú nên nhất thời sẽ không tỉnh lại, người có thể yên tâm. Mà nha đầu ngươi không ngờ cũng có lúc trở nên bộ dáng ấy" ánh mắt chăm chọc nhìn về Lý Nhạn Băng nữ hoàng cười cười
" A! Sư phụ người vậy mà xem trộm" Nàng khẽ cúi đầu e then, trên khuôn mặt diễm lệ của nàng lúc này đã hiện lên một màu hồng nhạt lại thêm vừa được tắm trong cơn mưa xuân ngào ngạt càng làm cho Lý Nhạn Băng càng thêm quyến rũ, động lòng người
" Cái này đâu thể trách ta, ai biểu ngươi rên to như thế làm sao vi sư không nghe cho được, mà ngươi lần này lỡ thất thân cho hắn ngươi cứ coi như đó là những hồi ức đẹp nhất đi, dù sau ta tin sau lần này hắn sẽ không thể quên ngươi được"
Lý Nhạn Băng gật đầu đồng ý, nàng nhìn về phía hạ thân lúc này dương căn của hắn vẫn cắm sâu vào bên trong tiểu huyệt của nàng, nhẹ nhàng rút ra trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-len-dinh-tai-tu-chan-gioi/229695/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.