Chương trước
Chương sau
" Thật lớn a"
Tuy cả hai nàng trước giờ chưa từng trải, nhưng nhìn côn thịt của Triệu Minh to đến như thế thì làm sao không khỏi sợ hãi.
" Ngươi là ai, ngươi không phải Băng nhi, ngươi đã làm gì nàng?" Thiếu nữ trước mắt tuy mang hình dáng Băng nhi, nhưng phong thái và khí thế của nàng hoàn toàn khác hẳn.
Băng nhi ôn nhu, dịu dàng, hiền thục mang đến cho hắn một cảm giác vô cùng thư thái, thoải mái. Còn thiếu nữ trước mắt lại hoàn toàn đối lập. Nàng toả ra một cỗ khí thế uy áp, sát phạt quyết đoán kèm theo một phong thái cao cao tại thượng như nữ đế đang hết thải nhìn xuống chúng sinh. Đứng trước mặt nàng, hắn hoàn toàn bất lực mặt du tu vi hắn đã đột phá Linh Tông.
" Dâm tặc, ta là sư phụ của tiểu Linh, hiện tại tình trạng nó vô cùng nguy kịch cần nhanh chóng hoá giải nếu không sẽ băng phong mà chết. Nếu như ta đoán không lầm thì ngoài Phong Lôi Cuồng Nộ Viêm, ngươi còn sở hữu một dị hoả khác bằng không chỉ với tu vi Linh Hoàng ngươi sẽ không thể nào luyện hoá được Dị Băng mạnh như vậy" Bằng ánh mắt như nhìn thấu tất cả, Nữ Hoàng ung dung nói
" Ngươi là sư phụ của Băng nhi, tại sao ngươi lại ở trong cơ thể của nàng, ngươi đã làm gì nàng rồi?" Nhìn về phía nữ hoàng bằng đôi mắt đỏ ngầu Triệu Minh hỏi. Băng nhi là người con gái đầu tiên hắn yêu, cũng là người mà hắn thề phải bảo vệ. Hiện tại nàng rơi vào hiểm cảnh, hỏi thử làm sao hắn không lo lắng.
" Hiện tại không có thời gian giải thích, tính mạng của Băng nhi đang vô cùng nguy kịch. Người cần phải cùng nàng song tu, qua đó đem Dị hoả của ngươi áp chế Hàn Băng Tổ Phượng Hoàng. Ngươi có hiểu lời ta nói?" Nữ Hoàng giọng điệu đe doạ
Nói xong không đợi Triệu Minh đáp ứng, từng kiện y phục lầm lượt được Nữ Hoàng cởi xuống.
Một thân thể hoàn mỹ đến cực điểm xuất hiện trước mặt Triệu Minh. Chỉ thấy nàng như một tiên nữ từ trong tranh bước ra, làn da trắng như bạch ngọc, ngũ quan tinh xảo, đôi nhũ hoa trắng như tuyết, nó to lớn mà nếu dùng một bàn tay là không thể ôm trọn.
Vòng eo mảnh khảnh, vóc người cao ráo, bờ mông to, tròn vểnh cao, đôi chân dài như được điêu khắc vô cùng tinh tế. Nàng nếu mập hay gầy đi một chút đều phá hủy đi vóc dáng hiện giờ.
Mà lúc này thứ làm hắn chú ý nhất làm hang động thần bí kia, chỉ thấy nó như có một loại năng lực thần bí hút cả lình hồn hắn vào trong đó. Một khe rãnh vô cùng chặt hẹp làm hắn không sao nhìn thấy bên trong.
Mà lúc này nhìn Triệu Minh như chết nhìn vào nơi thầm kín, trên gương mặt Lý Nhạn Băng rạng lên một tầng mây đỏ. Nàng hừ lạnh một tiếng khẽ nói
" Dâm tặc nhìn đủ chưa"

" Uhm, chưa đủ a" Triệu Minh như mơ như sai đáp.
Mà nghe được lời này, nữ hoàng không khỏi tức giận hướng về hắn vỗ một chưởng. Mà một chưởng này chấn thân thể hắn đến hộc máu. Uy áp càng ngày ngày càng trở nên kịch liệt. Làm hắn toàn thân không thể nhút nhích
Nữ hoàng cười cười tiến về hắn, bước qua người hắn, sao đó từ từ ngồi xuống, định đem hang động thần bí kia nuốt chửng côn thịt Triệu Nam. Nhưng vì là lần đầu có chút vụng về, nên làm nhiều lần vẫn không nhắm được ngay trúng đích. Nàng hừ một tiếng, khẽ vươn đôi tay ngọc nắm chặt long căn của hắn hướng về phía của động, sau đó từ từ ngồi xuống. Triệu Nam cảm thấy côn thịt của mình vừa tiến vào một nơi vô cùng chặt hẹp. Từng thớ thịt như những sợi thun xiết chặt long căn của hắn. Côn thịt từ từ tiến vào, sao đó bị ngăn cản lại bởi một màng mỏng nhưng không vì thế mà làm chậm tiến bước của đệ hắn. Chỉ thấy nó phá tan vách màng mà dũng mãnh tiến vào cấm thật sâu vào tận hoa tâm nới dừng lại. Mà lúc này trên khuôn mặt, Lý Nhạn Băng khẽ nhíu mày, một dòng nước mắt chảy ra lăn dài trên má
" Sư phụ con đau quá, không ngờ nó lại đau đến như vậy" lúc này linh hồn Lý Nhạn Băng than thở.
" Ai biểu tên dâm tặc kia của ngươi có cái đó lớn như vậy mà của ngươi lại nhỏ như thế không đau mới là lạ" Nữ Hoàng cắn răng nói. Nàng thầm chửi
" Khốn kiếp, đau chết bổn đế, sau này phải hảo hảo dạy dỗ hắn một trận mới hả con giận của ta"
Mà lúc này một luồn khí tức nóng bỏng thông qua nơi giao thoa của hai người mà truyền vào cơ thể của Lý Nhạn Tuyết. Đem Hàn Băng Tổ Phượng Hoàng hoàn toàn chế ngự. Sao một thời gian cuối cùng Lý Nhạn Băng cũng luyện hoá thành công dị Băng. Mà linh hồn lực của Nữ Hoàng bây giờ hoàn toàn suy yếu đã trở về chiếc vòng ngọc.
Mặt khác, Triệu Minh cảm thấy áp chế đã hoàn toàn biến mắt, hắn nhẹ di động hạ thân, không ngừng đem côn thịt rút ra rút vào.
" Ưm, Triệu Băng ca ca ta sướng...ư...ư...ư mạnh lên nữa ...ư...ư ...Triệu Băng ca ca ta ngứa"
" Băng nhi! Là nàng" Triệu Minh quan sát biểu hiện và lời nói của nàng, nhanh chóng xác đinh.
Hắn lúc này nhanh chóng đem côn thịt không ngừng gia tăng tốc độ mà tiến ra tiến vào nói u cốc ấy.
" Bạch...bạch...bạch..bạch...bach" từng âm thanh vang lên theo từng cú va chạm vào kều đồn trắng như tuyết của Lý Nhạn Băng
Hai tay hắn cũng không chịu yên ổn, mà bắt lấy đôi bầu vú kia mà nắn mà bóp đến muôn hình vạn chạng.

" Ưm sướng sướng quá Triệu Minh Ca Ca ...ư...ư...ư"
" Còn gọi ta là Ca ca"
" Uhm...ư...ư...tướng công...ư..thiếp chết...thiếp sướng...ư " âm thanh rên rỉ không ngừng của Lý Nhạn Băng vang lên. Mà nó càng kích thích mãnh liệt dục vọng của Triệu Minh. Chỉ thấy hắn đổi khắc thành chủ, lật ngữa nàng dậy. Đem nàng quỳ xuống cho cặp mông kia vểnh cao. Mà hắn thì đem long căn từ sao ngắm ngày hang động ẩm ướt ấy mà mạnh mẻ cắm vào
" Ót"
"Uhm, tướng công thiếp sướng...thiếp yêu chàng chết mất"
Triệu Minh cười ta mà đem côn thịt của mình như một máy dập mà không ngừng ra vào. Mà theo đó hay tay hắn theo từng cú nhấp và vỗ vào đôi mông trắng như bạch ngọc kia.
" Bạch....bạch...bạch...bạch"
Sao 3 giờ trôi qua, trong hang động từng âm thanh rên rỉ vang lên mà sao đó kết thúc bằng một tiến rên của Triệu Minh. Một luồn tinh khí ngư thủy triều cuồn cuồn tiến vào làm bụng của Lý Nhạn Băng to thêm một vòng. Cùng lúc đó một làn nước ấm trào ra đem đầu khất của hắn làm cho càng thêm ướt át, đây đã là lầm thứ 9 nàng lên đỉnh.
Hắn khẽ hôn lên trán nàng dịu dàng khẽ nói
" Băng nhi! Ta yêu nàng"
" Uhm, thiếp cũng vậy" khuôn mặt ửng hồng tựa đầu vào ngực Triệu Minh nàng thỏ thẻ.
Cả hai ôm nhau chìm vào giấc ngủ, mà Triệu Minh quên rằng mình đã quên vận dụng Long Phượng Song Tu Quyết.
Hai người lúc này trong hang động ôm nhau mà ngủ, một giấc ngủ bình yên và tràn đầy hạnh phút mặc dù phía hạ thân côn thịt vẫn còn nằm trong u cốc. Họ ngủ thật say không quan tâm bất cứ thứ gì, kể cả linh hồn ai kia trong chiếc nhẫn. Linh hồn chứng kiến tất cả khoảnh khắc dâm mỹ đến cực điểm của hai người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.