" Tiểu Lạc, baba có chuyện này muốn hỏi con" Sở dĩ hắn gọi nữ hài là tiểu Lạc vì hắn thấy chiếc váy của nàng đang mặt có thêu hình đôi chim Lạc nên gọi đại như thế. Ban đầu Hải Linh Lung phản đối vì cho rằng cái tên này là của nam nhân, nhưng vì cô nhóc này thích cái tên do hắn đặt nên nàng chỉ đành chịu. " Baba, có chuyện gì?" Tiểu Lạc ánh mắt long lanh nhìn hắn. "Con theo ba ba đến nơi này bằng cách nào vậy" " Con là theo khí tức của baba mà tìm đến đây" " Vậy con có thể mang theo baba và dì con trở lại chỗ đó được không?" Triệu Minh bắt đầu hồi hợp, đây có lẽ là niềm hy vọng của hắn. Phía bên kia, Hải Linh Lung cũng hồi hộp không kém, tuy nơi này có Triệu Minh, nhưng nếu được trở về sẽ tốt hơn rất nhiều. Cả hai người giờ đây như muốn nín thở, họ đang chờ câu trả lời của Tiểu Lạc " Được" "Phù" Hai người thở phào một hơi, gương mặt vui mừng thấy rõ. Nhưng để cho chắc chắn Triệu Minh đành phải hỏi lại " Con chắc chắn" Tiểu Lạc gật đầu lia lịa, miệng chúm chím nói: " Con nhớ lúc trước thì hình như con làm không được, nhưng bây giờ thì lại rất dễ dàng" " Lisa, chuyện này tin được không" Triệu Minh hỏi Lisa để xác nhận. " Tuy chuyện này có chút khó tin, nhưng nàng ta có thể theo ký chủ đến nơi này thì cũng đáng để ký chủ thử một phen. Dù sao có còn hơn không." Triệu Minh gật đầu, sở dĩ hắn phải hỏi kỹ lưỡng như thế là vì theo những gì hắn biết thì việc di chuyển trong dòng chảy thời gian kiểu này rất nguy hiểm. Vả lại hình như nó là cấm kỵ của vũ trụ, nên hắn có chút lo lắng. Nhưng tiểu Lạc có thể vô tư chạy tới chạy lui như thế thì chẳng phải nói những gì hắn biết là sai hay sao? Hay là vũ trụ nơi này khác với những gì hắn đọc trong truyện. Thôi kệ, tới đâu hay tới đó, theo như Lisa nói đi, có còn hơn không. "Vậy, ngày mốt chúng ta sẽ trở về" Triệu Minh đưa ra quyết định. Đối với quyết định này của hắn, Hải Linh Lung cũng có chút bất ngờ, tại sao hắn lại chọn ngày mốt mà không phải ngày mai. Nhưng nàng nghĩ hắn quyết định như thế là có lý do của hắn, nên nàng cũng không hỏi. Ngày hôm sau, nơi này tràn ngập vô số tiếng kêu thảm thiết của những chủng loài thần thú. Từ Thanh Loan cho đến chu tước, từ thanh long cho đến phượng hoàng, và vô số các loài thần thú khác, số lượng nhiều không kể xiết Dường như bọn chúng bị mất đi thứ gì đó vô cùng quan trọng? Mà lúc này đây, bên cạnh một thác nước đang chảy rì rào, có hai thân ảnh một lớn một nhỏ đang đứng ở đó. Hai người này không phải Triệu Minh và con gái hắn thì còn là ai nữa. " Baba, ba lấy những thứ này làm gì?" " Hì hì, bí mật sao này con sẽ biết" Triệu Minh ra vẻ thần bí. Suốt cả ngày hôm nay, hắn nhờ sự giúp đỡ của tiểu Lạc mà thành công đánh cắp được vô số con non cũng như trứng của các thần thú nơi này. Số lượng nhiều không đếm xuể, nhìn sơ sơ qua ít nhất cũng gần cả trăm loài. Kể cả những loài sớm đã tuyệt chủng hắn cũng lấy được. Tuy rằng sau này có thể nhờ tiểu Lạc đưa hắn đến đây đấy, nhưng hắn vẫn cảm thấy việc di chuyển trong thông đạo thời không quá nguy hiểm nên hắn đã nghĩ ra cách này. Triệu Minh dự định sẽ đem tất cả số con non cũng như trứng thần thú này mà vào Thiên Long Cầu nuôi dưỡng. Đợi khi chúng lớn, thì hắn có thể lấy huyết hoặc buồn buồn đem chúng ra cưỡi chơi cũng được. Mỗi ngày một con, thanh loan, long mã, tỳ hưu, toan nghê, ôi ôi vô số thần thú mặc cho hắn lựa chọn. Khi gặp kẻ thù, tì tiện gọi ra một con cũng đủ hù chết bọn hắn. Nghĩ đến đây Triệu Minh sướng không tả được. " Lisa, Thần thú mà mình dùng linh khí nuôi nó có biến thành Linh Thú không?" Bỗng nhiên Triệu Minh lo lắng về điều này nên hỏi. " Ký chủ yên tâm, Thần thú thì dù nuôi trong môi trường nào nó vẫn là Thần Thú. Vì nó liên quan đến huyết mạch của nó rồi không thay đổi được." Triệu Minh gật đầu… " Tiểu Lạc, chúng ta về thôi, dì con chắc giờ này đã làm đồ ăn xong rồi" Thu đám con non và trứng thần thú vào trong Thiên Long Cầu, Triệu Minh cõng Tiểu Lạc đi về. Hắn nhưng cảm thấy rất thích đứa nhỏ này, có vẻ giống như nó nói. Hắn cũng cảm thấy đứa nhỏ này có thứ gì đó quen thuộc. "Tiểu Lạc khi trở về chắc có lẽ ba ba phải cho con vào trong Thiên Long Cầu bởi vì bên ngoài rất nguy hiểm" Triệu Minh vừa đi vừa nói. Qua tra hỏi hắn mới biết tiểu Lạc chỉ tinh thông Thời Gian và Không Gian chứ thủ đoạn chiến đấu thì lại rất ít nên hắn có chút lo lắng. Với lại hắn cũng không thể đi đâu cũng mang kè kè theo nó được. " Không! Con không muốn rời xa ba ba" Tiểu Lạc lập tức khóc nhè lên, vùng vằn không chịu. " Ngoan nghe lời baba, bên trong nhưng có chị Vy Vy có thể chơi với con" Triệu Minh vỗ vỗ mông nàng nói. Nhưng cho dù hắn nói thể nào đứa nhỏ này vẫn không chịu. Bất lực hắn đành phải thôi vậy. Lần sau coi có cách nào thuyết phục nó không Về tới nơi thì hắn thấy Hải Linh Lung đang ngồi đợi hắn. Lúc này nàng đã nướng cá xong rồi. Sở dĩ lần này vẫn là cá nướng vì tiểu Lạc nó thích nên không có đổi món. " Tướng công, chàng về rồi" Hải Linh Lung mỉm cười nhìn hắn. "Uhm, ta đã về" Triệu Minh gật đầu đáp lại. " Tiểu Lạc về đến nơi rồi, mau thức dậy" Triệu Minh gọi. Nha đầu này khóc cho đã rồi ngủ luôn trên vai hắn. Định không đánh thức nó nhưng mà hắn sợ cá nó nguội, nên kêu nó dậy ăn rồi ngủ cũng không muộn. Nữ hài tử dụi dụi hai mắt sao đó cái mũi hít lấy hít để, lập tức hai mắt mở to. Thấy biểu cảm này của nàng, Triệu Minh cười nói, " Dì thấy con thích ăn cá nên tiếp tục nướng cho con nữa đó" " A, con cảm ơn dì" Tiểu Lạc ngoan ngoãn cảm ơn. Hải Linh Lung mỉm cười, đưa cánh tay ra nói " Tiểu Lạc con mau lại đây ngồi kế bên dì" Tiểu Lạc nghe vậy thì liền nhanh chóng tiến đến ngồi bên cạnh nàng. Thấy nàng vâng lời như thế, Hải Linh Lung vô cùng vui mừng. Nàng cứ tưởng đứa nhỏ này chỉ biết có baba nó không chứ. Hải Linh Lung lựa con cá mập nhất, ngon nhất đưa cho tiểu Lạc sau đó mỉm cười nhìn Triệu Minh "Chàng còn đứng đó làm gì, mau lại đây ngồi" "Đến ngay" Triệu Minh đáp lời sao đó ngồi xuống bên cạnh truyền âm, " Ra ngoài có chút mà ta nhớ nàng quá" "Thiếp cũng vậy" Hải Linh Lung thẹn thùng đáp lại. Gia đình ba người sau đó cùng nhau dùng bữa, trò chuyện vô cùng vui vẻ. Sáng hôm sau ba ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng. " Baba và dì nắm lấy tay con, sau đó nhắm mắt lại " Tiểu Lạc hướng về hai người Triệu Minh nói Sau đó nó hét lên " Thời Không Thông Đạo...Khai" Ngay lập tức không gian mở ra một lỗ hổng đen ngòm, một sức hút khủng bố đem ba người hút vào. Trải qua hai canh giờ di chuyển, Triệu Minh và Hải Linh Lung cuối cùng cũng bị đánh thức bởi âm thanh chói tai của nha đầu Tiểu Linh " Hải Linh Lung ngươi có sao không?" Tiểu Linh chạy đến đẩy Triệu Minh ra một bên, sau đó là liên tục sờ mó Hải Linh Lung. Thấy nàng vẫn còn nguyên vẹn thì lúc này mới yên tâm. Nhưng vẫn không quên đem ánh mắt hình viên đạn nhìn về phía Triệu Minh. Đúng lúc này đám người Hải Yên Nhiên cũng vừa lao đến. " Thất muội, muội không sao chứ" Hải Yên Nhiên lo lắng hỏi, bình thường tuy nàng và Hải Linh Lung hay bất hòa, nhưng khi thấy muội muội mình rơi vào vòng nguy hiểm thì lúc này tình cảm tỷ muội mới bùng lên dữ dội. "Ta không sao, đa tạ các vị tỷ tỷ quan tâm" Hải Linh Lung cười nói. " Mà làm sao muội thoát ra được vậy?" Hải Yên Nhiên thắc mắc. Nghe được lời này, Hải Linh Lung khuôn mặt không tự chủ được đỏ lên, sau đó quay về phía Triệu Minh cầu cứu. Triệu Minh ra hiệu cho nàng yên tâm, hắn biết thế nào cũng lâm vào tình cảnh này nên đã sớm chuẩn bị trước. " Chúng ta là được Nữ Thần Biển Cả cứu"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]