Lúc hiệu trưởng Hạ biết được Khúc Tri Tịch đạt được giải thưởng cao nhất, trong lòng liền không khỏi kích động. Bởi vì ngay sau khi cuộc thi cấp thành phố diễn ra, Khúc Tri Tịch sẽ là người được chọn để tham dự cuộc thi cấp quốc gia. Đối với ông, đây chính là mặt mũi, là danh tiếng để ngôi trường này có đủ sức lực để cạnh tranh với những trường khác. 
Ngồi trong phòng hiệu trưởng, cả Dương Diên Vĩ và Khúc Tri Tịch đều được thầy Hạ hết sức tán thưởng. Một người là giáo viên giỏi, một người là học trò ngoan, có thể đem lại vinh hiển cho trường cũng là một loại bản lĩnh. Giải mà nàng đạt được chính là giải cao nhất, từ trước đến nay, nàng là một trong những học sinh trong số hiếm hoi đạt được thành tích như vậy. Mặc dù trong trường, các đội tuyển đã đem về không ít giải thưởng, nghiễm nhiên đưa trường tăng thêm một hạng trong bảng trường top của thành phố. Có điều, vẫn là Khúc Tri Tịch xuất sắc nhất, vẫn là Dương Diên Vĩ biết dạy dỗ. 
Nhìn thầy hiệu trưởng cứ không ngừng thao thao bất tuyệt vì phấn khởi, nàng và cô trông vô thức liền lén lút nhìn nhau, cười trong âm thầm. 
Sau khi có được danh sách, hiệu trưởng Hạ liền chọn một ngày tốt khen thưởng các học sinh xuất sắc. Khoảnh khắc nhìn Khúc Tri Tịch một mình một sân khấu, ngưỡng cao đầu tự tin nhận thưởng trước bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ, Dương Diên Vĩ cảm thấy vô cùng tự hào. Cá chép vượt vũ môn thật sự đã hóa rồng, ánh trăng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-lao-su-o-tren-toi-o-duoi/3598105/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.