Khúc Tri Tịch thoáng mơ thấy ác mộng, kể cả khi nàng đã hoàn toàn tỉnh giấc nhưng cảm giác sợ hãi đó vẫn đeo bám lấy nàng không buông. Trên trời xẹt qua một vài hồi sét nổ vang khiến nàng giật nảy mình. Khúc Tri Tịch cảm thấy cả cơ thể đang không ngừng run rẩy, lòng ngực thắt chặt, trái tim đập một cách mạnh mẽ.
Kể từ lúc tỉnh dậy, hơi thở nàng bất giác trở nên nặng nề. Khúc Tri Tịch đã mơ về đêm hôm đó, cảm giác sợ hãi lại một lần nữa bủa vây. Không có cách nào trấn an được cảm xúc trong lòng, vậy nên trong vô thức nàng liền rúc vào lòng Dương Diên Vĩ. Mãi cho đến khi gửi thấy mùi hương cơ thể ngọt ngào, Khúc Tri Tịch mới có lại chút bình tĩnh.
Nàng không biết hành động vừa rồi đã làm Dương Diên Vĩ tỉnh giấc. Từ trong cơn mơ màng, bàn tay của nữ nhân khẽ vỗ lên lưng nàng nhè nhẹ. Khúc Tri Tịch rơi vào nghi hoặc, cũng dần lấy lại nhịp thở ổn định. Nàng cố nén kinh hãi trong lòng, không chút do dự ôm chặt lấy cô.
Thật ra ác mộng không đáng sợ, thứ đáng sợ là cảm giác kinh hãi mà nó đem đến. Đã nhiều lần nàng từ trong mơ tỉnh giấc, lòng ngực đập mạnh, sống lưng lạnh toát, vội vã muốn tìm ai đó để xoa dịu cảm giác bất an trong lòng. Nhưng rồi khi nhớ ra bản thân chỉ luôn có một mình, Khúc Tri Tịch liền ép mình vào góc tường, đem người co lại tự trấn an bản thân. Nếu ai chưa từng vì ác mộng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-lao-su-o-tren-toi-o-duoi/3598085/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.