【 tác giả có lời muốn nói: 】
Chờ bình luận cổ vũ QAQ
—– vô truyện —–
“Ưm… A… A ưm…” Sở Hành muốn đưa thìa vào miệng, nhưng tay lại run lên bần bật, cháo rớt hết xuống bàn.
“A em làm vậy… A anh… Anh a… Anh ăn cơm kiểu gì?!” Sở Hành có chút tức giận, ném thìa vào trong bát, phát ra tiếng leng keng, cháo trắng bắn ra ngoài, một đống hỗn độn trên bàn.
“Không phải anh bảo anh không đói sao?” Chu Diệc Thần hỏi, ngón tay vòng qua eo Sở Hành, nắm lấy dương v*t hồng nhạt giấu sau lớp áo.
“Anh ưm a… Ưm… A a…”
Đang định mở miệng phản bác, lại bị Chu Diệc Thần tăng nhanh tốc độ thọc vào rút ra, giọng nói Sở Hành hoàn toàn thay đổi.
Cơ thể được Chu Diệc Thần ôm lấy, ôn nhu hôn nhẹ lên đầu vai Sở Hành, khiến anh không nghĩ được gì.
Lần trước, sau khi nói chuyện với Trần Vũ, Sở Hành biết bản thân không thể ngồi không như vậy… Nhất định phải làm gì đó.
“Chu Diệc Thần… A…” Cơ thể đột nhiên bị bế lên, hai chân trần trụi của Sở Hành đạp xuống thảm, ngón tay chống vào bàn bên cạnh, dương v*t rút ra khỏi hậu huyệt, hung hăng cắm vào.
Đậu má… Thao như vậy thì nói kiểu gì?!
Sở Hành ghé người xuống bàn, thấy mấy chiếc bát không ngừng rung lên, một đôi đũa lăn theo góc bàn rơi xuống đất, anh nhắm mắt, nhíu mày, đôi môi truyền ra tiếng rên rỉ.
Cuối cùng, hai người cũng bắn, Chu Diệc Thần rút dương v*t, tinh dịch từ trong hậu huyệt sưng đỏ chảy ra, theo kẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-giao-nhau/883973/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.