“A… A a… Nhanh quá… Ưm a…”
“Chu Diệc Thần… A… Tha ưm a… Tha cho anh a a a…”
Sau khi bắn tinh lần thứ tư, Sở Hành không thể bắn ra gì nữa.
Hậu huyệt bị tinh dịch nóng bỏng bắn vào, Chu Diệc Thần rút dương v*t, tinh dịch tràn ra khỏi hậu huyệt.
Nước mắt trên mặt anh đã sớm khô, hắn bế Sở Hành đang đứng cạnh bồn tắm, mở vòi nước, cắm ngón tay vào hậu huyệt, rửa sạch.
Chóp mũi anh ửng hồng, lần đầu tiên anh biết làm xong chuyện kia phải rửa sạch, chẳng lẽ hồi trước… Đều là Chu Diệc Thần rửa giúp anh sao?
“Để… Để anh tự làm.” Sở Hành khàn giọng nói.
Hắn không để ý tới anh, sau khi giúp anh rửa sạch sẽ, Chu Diệc Thần lấy khăn lau khô người cho Sở Hành, rồi bế anh đang ngủ gà ngủ gật ra khỏi phòng tắm.
“Em… Người em vẫn còn ướt.” Được Chu Diệc Thần nhẹ nhàng đặt xuống giường, Sở Hành mở miệng nói với hắn.
Chu Diệc Thần im lặng một lúc, ra khỏi phòng, vài phút sau, hắn quay lại với bộ đồ ngủ sạch sẽ trên người.
Một nửa giường bị lún xuống, Sở Hành được ôm lấy, anh cố gắng mở mắt ra, thấy ánh mắt Chu Diệc Thần sáng lấp lánh nhìn anh.
Khóe miệng anh cong lên, dựa vào ngực hắn, nhắm mắt ngủ.
Không biết đang mơ hay là thật, Sở Hành nghe thấy tiếng tim đập của Chu Diệc Thần, nếu tính theo hướng nằm của hai người, tiếng tim đập sẽ từ tai phải truyền đến, nhưng giờ phút này, anh lại nghe được tiếng tim đập ở bên tai trái.
Chẳng lẽ, tim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-giao-nhau/883972/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.