【 tác giả có lời muốn nói: 】
Liên quan đến cốt truyện.
Sau khi thi cấp ba, đâm người rồi vào tù.
Bắt nạt người khác phải sẵn sàng chết bất cứ lúc nào.
—– vô truyện —–
Sở Hành tỉnh dậy, xoay người định ngủ tiếp, bỗng cảm thấy có ai đó nhìn mình chằm chằm.
Anh mở to mắt, thấy Chu Diệc Thần đang ngồi một bên, vừa cười vừa nhìn anh:
“Anh tỉnh rồi à?”
Anh vội vàng bước xuống giường, tiếng xích ở mắt cá chân va vào nhau, Sở Hành cảnh giác nhìn Chu Diệc Thần.
Áo ngủ lỏng lẻo từ trên vai trượt xuống, lộ hơn nửa bả vai, trên đầu vai nõn nà là một dấu răng.
Anh nhớ tới những chuyện xảy ra trước khi ngủ, mặt đỏ bừng.
Bỗng nhiên ngửi được hương thơm lành lạnh thoang thoảng, Sở Hành lấy lại tinh thần, nhìn lên bộ tóc xoăn của Chu Diệc Thần, hai bên tai là đôi khuyên màu đen, lông mi dày chớp chớp, dưới sống mũi cao thẳng là đôi môi mỏng đang mím vào nhau.
Quần áo, cúc áo đều rất gọn gàng chỉnh tề.
“Ăn chút gì đi.” Hắn nói.
Anh không trả lời, theo Chu Diệc Thần đến bàn ăn.
“Tôi có thể hỏi cậu một chuyện không?” Sở Hành nói.
“Hỏi đi.” Giọng nói Chu Diệc Thần rất ôn nhu.
Anh nhạy bén nhận ra, thái độ của hắn đối với anh tốt lên rất nhiều.
“Hồi trước cậu gọi tôi là tiền bối.” Sở Hành im lặng một chút rồi hỏi tiếp, “Tại sao lại gọi vậy?”
“Anh thật sự quên rồi sao?” Chu Diệc Thần nói, buông đũa trong tay xuống, “Không phải không thể kể cho anh, nhưng mà…” Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-giao-nhau/883969/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.