“A… Ưm… A a… Lấy… Lấy ra đi A…” Trong miệng bị nhét dương v*t giả màu da, khoang miệng cảm nhận rõ từng đường gân xanh của dương v*t, cơ thể Sở Hành trần trụi quỳ trên giường, tay bị còng vòng ra sau, để sát mắt cá chân cũng đang bị xích, giữa hai chân là dương v*t cương cứng, nhếch lên cao.
Chu Diệc Thần chơi như hắn đang thao anh thật vậy, hắn rút dương v*t giả ra, cởi còng tay và xích chân, ấn Sở Hành xuống giường, áp ngực vào lưng anh, đem dương v*t đằng sau lớp quần cọ cọ giữa hai chân Sở Hành.
Một người quần áo chỉnh tề, một người toàn thân trần trụi, hai cơ thể dán sát vào nhau.
Chu Diệc Thần cách một lớp quần, dùng hạ thân cọ xát dương v*t hơi cương cứng của anh, thẳng cho đến khi dương v*t hoàn toàn cứng lên.
Mặt Sở Hành đỏ bừng, nhưng anh vẫn im lặng, ngoan ngoãn nằm dưới thân Chu Diệc Thần.
Hắn nói, chỉ cần hôm nay anh không chọc giận hắn, một người sẽ được thả ra.
“Cho nên… Tất cả những việc này, đều là vì cứu người.” Anh nghĩ.
Chu Diệc Thần nâng đùi phải của Sở Hành, lôi ra một chuỗi hạt trân châu, từ từ nhét từng hạt vào trong hậu huyệt.
Hạt trân châu trong suốt dần dần được hậu huyệt nuốt chửng, anh có thể cảm nhận rõ ràng từng hạt trong cơ thể, hơi hơi lạnh, đường kính tầm 2.5cm, thân thể bị căng ra, không hề thoải mái.
“Cậu muốn bỏ hết vào sao?” Sở Hành không nhịn được hỏi.
“Ừm.” Chu Diệc Thần nhìn về phía anh, khóe miệng mang theo ý cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-giao-nhau/883968/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.