Được hắn giao cho toàn quyền thương nghị giá cả, Hồng Linh chỉ cần nửa giờ chặt chém liền bán được mức giá cao hơn 20% so với lúc ban đầu Phùng Đại La đưa ra.
Cụ thể là mỗi một món pháp bảo bán được với giá 1200 linh thạch hạ phẩm.
Vậy là trong nháy mắt hắn đã có 600 ngàn linh thạch, thấm đẫm hơi thở nhà giàu mới nổi.
Khổ nỗi hắn không có cơ hội nhìn ngắm số tài sản kếch xù này, bởi vì đã ngay lập tức dùng hết toàn bộ vào việc mua tinh thiết cùng với các loại nguyên liệu phụ gia.
Có điều chẳng hơi đâu buồn rầu, nguyên liệu mua về đủ để luyện chế gấp ba lần số pháp bảo vừa bán, chưa tính nếu luyện ra trung cấp pháp bảo thì lãi càng nhiều.
Trong khi đó Cao Cường đã bắt đầu luyện chế ra vài món trung cấp pháp bảo gân gà.
Một khi quen tay hay làm, linh thạch sẽ đầy túi ngay thôi.
Mà chỉ có luyện khí sư mới điên cuồng thu mua lượng lớn nguyên vật liệu, lẽ đương nhiên Phùng Đại La liền đánh tiếng mời chào hắn chứng thực để lấy huy chương.
Nhưng không muốn rơi vào tầm ngắm của luyện khí sư hiệp hội, Cao Cường dứt khoát lắc đầu từ chối, rồi cùng với Hồng Linh Hồng Phi mau chóng rời khỏi nơi đây.
Tiếp theo nhóm Cao Cường dắt nhau vào tửu lầu trông có vẻ sang chảnh nhất.
Chẳng quan tâm ăn có ngon hay không, cứ thấy món nào đắt đỏ là gọi ra.
Sau nửa giờ ngồi chém gió linh tinh, với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244250/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.