Đang đắm mình tận hưởng những tia nắng vàng ấm áp chiếu rọi xuống boong thuyền, sau lưng chợt vang lên tiếng bước chân khe khẽ, Hồng Phi hiếu kỳ liền ngồi bật dậy ngó nhìn.
Đập vào mắt là Cao Cường với mái tóc dài chải vuốt gọn gàng, thắt lại thành đuôi ngựa.
Trên người mặc bộ hiệp y màu đen tuyền, điểm xuyết họa tiết bằng những sợi kim tuyến lấp lánh.
Ừm mới vừa tắm rửa sạch sẽ thơm tho rồi đây mà, không còn như mọi ngày combo quần cộc cởi trần, người ngợm lúc nào cũng bóng nhẫy mồ hôi trông đến tởm.
Thế nhưng suốt một năm qua hắn chỉ diện đồ tử tế vào đúng dịp Tết Âm Lịch tháng trước. Chẳng lẽ hôm nay cũng là ngày đặc biệt mang ý nghĩa trọng đại nào đó ư?
Trong khi Hồng Phi mải mê luyên thuyên tự hỏi, Cao Cường đi tới nơi liền lên tiếng:
“Ta vừa dùng hết lượng tinh thiết tích trữ, ngươi xem nếu gặp đảo thì ghé vào”
“Hắc.. ra là vậy” – Hồng Phi đầu gật gù, chỉ tay tới chiếc ghế, rồi mỉm cười khẽ nói:
“Khoảng nửa giờ nữa chúng ta sẽ tới Thanh Phong Đảo, những tam phẩm hải đảo thường có phân bộ luyện khí sư không nhỏ, miễn có linh thạch là mua mệt nghỉ”
“Ta cần bán đồ” – Cao Cường liền ngả lưng nằm xuống ghế võng, rồi thở dài nói ra:
“Sư phụ không lưu lại cho ta một mẩu linh thạch nào cả, trước tiên phải đem bán đống đồ vật đông tây. May mà ta kịp thời đem đống pháp khí gân gà luyện lại thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244247/chuong-348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.