Sau khi đáp xuống khu vực vắng vẻ không có một bóng người lai vãng, Cao Cường lặng yên đứng nhìn mặt biển tựa như chiếc gương khổng lồ phản chiếu lại màu trời xanh biếc.
Còn chưa hề nhúng chân xuống làn nước biển mặn chát kia, chứ đừng nói là vào tới hải phận Hải Vực, vậy nhưng hơi thở của sự tự do đã quật vào mặt hắn cứ đôm đốp luôn rồi.
Học theo cặp tình nhân trong phim Titanic gì đó với hai cánh tay giang mở thật rộng.
Cao Cường nhắm mắt hứng chịu từng cơn gió từ ngoài biển khơi không ngừng đánh úp vào người.
Mặc dù chỉ là cảm nhận hết sức mơ hồ, tuy nhiên với mỗi một cơn gió lướt qua, hắn liền thấy trong lòng mình nhẹ nhàng thư thái hơn nhiều.
Giống như trói buộc vô hình trong tâm hồn hắn đang bị những cơn gió mát chậm rãi xua tan, cảm giác này thật mẹ nó sảng khoái vô cùng.
Đáng mừng hơn nữa là nguyên thần suốt mấy tháng qua luôn trong trạng thái nhạt nhòa thiếu sức sống, hiện giờ bằng mắt thường cũng thấy được là đang càng lúc càng đậm nét.
Chẳng mấy chốc liền đã tím sẫm bóng loáng như quả cà tím vậy đó.
Có điều đây chỉ là củng cố nguyên thần ngưng tụ thêm vững chắc. Tổng thể vẫn là trong hình hài đứa trẻ sơ sinh kháu khỉnh nhỏ xíu, chứ chưa hề tăng trưởng thêm tí tẹo nào đâu.
Khác với nguyên anh từ lâu đã phát triển thành thanh niên cao lớn. Có diện mạo đẹp trai giống hệt như chính chủ, mỗi tội toát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244245/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.