Tại trên một mái nhà cách đó 500 mét.
Nhàn lão đứng quan sát diễn biến mà khó tránh khỏi trợn tròn hai mắt vì ngạc nhiên.
Hơn tháng nay, thi thoảng có nhòm trộm một chút, Nhàn lão tất nhiên biết hắn cường lên khá nhiều. Nhưng đến nỗi dễ dàng đánh bạo đầu đối thủ thế này thì hơi quá.
Phải biết rằng gã kia dù gì cũng là Huyền Khí Cảnh, trong khi đó Cao Cường chỉ mới đột phá tới Trúc Cơ trung kỳ, song phương cách biệt hơn thua vẫn cứ là một tầng thứ.
Hơn nữa với con mắt già đời, Nhàn lão khẳng định hắn còn lưu thủ.
Tính toán mới chỉ xuất ra có khoảng bảy tám thành lực lượng gì đó. Đáng nói là hắn thậm chí còn chẳng thèm dùng bất cứ thuật pháp hay là võ kỹ loại hình công kích nào.
Ngắn gọn là bằng phương thức đơn sơ và thô bạo nhất, cứ từng quyền đánh chết đối thủ.
“Cái này chiến lực bắt đầu đạp bước vào hàng ngũ yêu nghiệt a” – Sau phút giây ngỡ ngàng, Nhàn lão miệng khẽ lẩm bẩm, trong lòng vui mừng đến nỗi cười híp hết cả mắt.
---
Trong khi đó tại hiện trường.
Cao Cường ngồi xổm xuống bên cạnh cỗ thi thể mà chính tay hắn vừa mới đánh cho bạo đầu, tiếp đó lục tìm và lấy được chiếc ví da tại túi quần phía sau.
Lật mở xem thoáng qua, chính xác như những gì đã sớm dự đoán, có một số giấy tờ chỉ rõ gã trung niên này là từ Bạch Long thành phố chạy tới nơi đây.
“Tống gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244088/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.