Những nghi vấn trong lòng phần nào đã được giải đáp, buổi nói chuyện cũng vì thế mà kết thúc tại đây.
Sau đó để thuận tiện chăm sóc sức khoẻ, sư phụ liền mang theo ông nội hắn và Chu lão, cùng nhau xuyên toa trở về Nhàn Vân Các luôn rồi.
Còn hắn thì bởi muốn tìm kiếm sự khuây khoả, thành ra quyết định chậm rãi tản bộ.
Đáng tiếc người buồn cảnh có vui đâu bao giờ, thành ra biện pháp này chẳng mấy hiệu quả, hơn nữa nhoáng một cái đã về tới đầu tiểu khu.
Tâm trạng đã mây mù giăng lối thì chớ, lại còn phải lủi thủi tại cái tiểu khu tối om om này, có thể thấy hắn với cảnh vật hoà hợp một cách lạ kỳ.
Dám chắc lại là do lão tặc thiên rót xuống cái tật xấu thích trêu ngươi!!!
Bỗng thấy hoài niệm những buổi chiều trà đá hóng hớt tại quán của Túc lão quá a!!!
Với thể xác lẫn tinh thần đều trong trạng thái uể oải, hắn đạp bước tiến nhập tiểu khu. Tốt nhất mau mau trở về dọn dẹp nhà cửa rồi ngủ một giấc cho nó nhanh hết ngày vậy.
Chẳng mấy chốc thì ngôi nhà đã hơn tháng chưa về, hiển hiện trong tầm mắt hắn.
Chỉ là linh cảm nguy hiểm bất chợt xộc lên đầu.
Và rồi một bóng đen xuất hiện ngay bên cạnh hắn, với tốc độ nhanh khủng khiếp đánh tới một quyền.
Hắn xoay người với ý định dùng tay đón đỡ, nhưng tiếc rằng đối phương tập kích quá bất ngờ, đã vậy xuất thủ với tốc độ vô cùng nhanh. Để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244087/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.