Ngày hôm sau biệt thự của Lão Phệ đón tiếp rất nhiều lượt khách nhân. Người đến toàn bộ đều là đối tác làm ăn, tranh thủ ngày Tết gọi là có chút quà tặng lại quả.
Lão Phệ kín đáo hỏi thăm, ý định muốn giới thiệu Cao Cường làm quen với đám người này. Cảm thấy rất là không cần thiết, cho nên Cao Cường quả quyết lắc đầu.
Sáng đã tới không ít người, chiều khách khứa còn đông hơn nữa.
Trong biệt thự quá ồn ào, Cao Cường lặng lẽ chuồn ra sân tập ngồi xem nhóm hộ vệ rèn luyện.
“Cường Ca” – Vừa đặt chân vào tới sân tập, hơn hai mươi người hộ vệ đồng loạt quay sang chào hỏi. Âm thanh vang dội còn khiến Cao Cường giật hết cả mình.
Mà.. Cường Ca?
Hôm qua còn nhìn hắn như quân thù, hôm nay gọi hắn là Cường Ca?
Trong lòng dở khóc dở cười, Cao Cường gật đầu đáp lại rồi ra hiệu để cho bọn họ tiếp tục rèn luyện đi. Còn hắn thì đi tới một chỗ có bóng râm ngồi xuống quan sát.
Cao Cường để ý thấy bọn họ phương pháp rèn luyện không cố định chỉ một loại. Có nhóm đang đấu vật, có nhóm quyền cước đối kháng, có nhóm qua lại đòn khoá.
Nhìn qua thì tưởng chừng như một đống lộn xộn không đâu vào đâu. Nhưng thực chất bọn họ là đang tiến hành rèn luyện tuân thủ nghiêm ngặt theo thứ tự bài bản.
Cao Cường ngồi quan sát được nửa giờ thì Hà Đông cũng đi tới sân tập. Sau khi lớn tiếng hiệu lệnh để nhóm hộ vệ tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/3244024/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.