Cao Cường không biết sau này là một thành viên của hắc xã rồi thì nên sống ra làm sao nữa. Bởi vậy vừa đi hắn vừa cố gắng lục lọi trong đầu những ký ức về phim ảnh hay tiểu thuyết xã hội đen gì đó.
Chưa có năng lực để phản kháng nên hết cách rồi, mà dù có chấp nhận gia nhập hắc bang thì Cao Cường cũng muốn bản thân phải sống làm sao cho nó có phong cách mới được nha.
Chẳng hạn nghĩa khí như Trần Hào Nam hay Gà Rừng gì đó trong phim chẳng hạn. Hoặc không thì cũng phải thuộc dạng bá đạo khét tiếng như mấy tay anh chị trong Cửu Long Thành Trại mới oách.
“Đến rồi” – Giọng nói của Bình thúc đột ngột vang lên, để cho Cao Cường còn đang mơ mộng viễn cảnh làm lão đại hắc xã khẽ giật mình bừng tỉnh.
Không nghĩ tới tổng bộ hắc bang vậy mà ẩn mình trong khu chợ ồn ào thế này đâu. Cao Cường đưa mắt quan sát xem nơi mình sắp sửa lăn lộn liệu có khí thế oai hùng như trong tưởng tượng hay không.
Thế nhưng chỉ vừa quét mắt tới thôi mà Cao Cường đã ngay lập tức đứng hình. Sư tử đá trước cổng đâu rồi? Cửa gỗ bảng hiệu bang phái đâu rồi? Đông đảo thành viên giang hồ cộm cán cũng đâu hết cả rồi?
Tổng bộ hắc bang như trong tưởng tượng của hắn không thấy đâu cả. Lúc này trước mắt Cao Cường lại là một kho hàng rộng lớn xếp đầy giá gỗ bên trên bầy các loại trái cây như là Táo, Ổi, Cóc, Soài.
Và thay vì có một đám côn đồ khệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gian-phan-quan/116844/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.