Ngày hôm sau, có thể làngày hôm sau nữa?
Ở dưới hầm không nhìn thấy ánh mặt trời, hai người ôm nhau ngủ, cho đến khinghe thấy tiếng mở cửa hầm mới tỉnh lại. Bên trong ngoài cây đuốc sáng cũng chỉcó đám người của Thừa Vương gia bước vào.
''Đến giờ đi làm rồi!''
''Đợi chút, thật ra thuốc bất lão không bị vứt bỏ, nhưng việc này cách cáchkhông biết, mãi cho đến mấy canh giờ trước ta mới nói cho nàng.''
Tĩnh Vũ vừa nói những lời này xong, ánh mắt của Thừa Vương gia cũng mở lớn nhìnhọ: ''Lời ngươi nói là sự thật?''
''Là thật, thuốc đó do Nhiếp lão thái y tốn bao nhiêu trân kỳ dị thảo mới hoànthành, ta không thể vì không cần nó mà ném đi được.''
''Tốt lắm, thuốc ở đâu? Ở chỗ nào?''
''Đưa chúng ta ra ngoài, ta sẽ đưa cho ngươi.''
Tĩnh Vũ lạnh lùng nhìn hắn, chỉ có Tĩnh Du ở bên cạnh hắn mới biết đây thực ralà lời dụ dỗ.
''Cái gì?''
''Thừa Vương gia có thể nghe được lời nói của ta, có thể cự tuyệt ta nhưng nếuthế thì việc này cũng dừng lại ở đây. Cùng lắm thì ta và cách cách mỗi ngườimột mạng cùng chôn, nhưng mộng trường sinh bất lão của ngươi sẽ đổ bể.''
Cả hai người đều ra ngoài? Tĩnh Vũ cho rằng hắn ngu ngốc sao? Đột nhiên ThừaVương gia chỉ vào Tĩnh Du vẫn đang trầm mặc: '' Vậy phiền cách cách đi theo tamột chuyến, cùng lắm...''
Thấy nàng trừng mắt kinh ngạc nhìn hắn, hắn càng cười đắc ý: “Không cho phép cóý định trốn hay nhờ bất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gia-cach-cach/2096470/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.