Dưới ánh trăng, Tĩnh Vũdùng tốc độ nhanh nhất kéo thê tử vào phòng, cửa cũng đóng mở một cánh, ngay cảđèn cũng không thèm đốt. Hắn ôm lấy nàng, bước nhanh vài bước đem nàng đặtxuống giường, hôn mạnh môi nàng, nàng kêu một tiếng hôn trả hắn.
Nụ hôn của hắn càng lúc càng mạnh mẽ, dục vọng càng lúc càng mãnh liệt. Độngtác của hắn cũng càng lúc càng gấp, dường như nàng nghe được tiếng quần áo củamình bị xé rách.
Khi tay hắn chạm vào thân thể trần trụi thì nàng thở gấp một tiếng. Kế đó, âmthanh kiều mị, âm thanh kêu lên vì đau đớn, hắn không buồn hô, tiếng kêu củahai người khi tình dục lên đến đỉnh cũng thay đổi mà vang vọng.
Ngoài của sổ chiếu vào phòng ánh trăng màu bạc. Hắn nhìn thấy rõ trên gương mặtmỹ lệ của nàng vương nước mắt, nàng xinh đẹp đến không thể tin được. Và nàng làcủa hắn!
Nàng là của hắn!
Tiếng thở dốc cũng dần dần bình ổn lại, hết thảy lại trở về im lặng.
Tĩnh Du khép mi lại, cúi mặt xuống, dù thế nào cũng không dám ngẩng đầu lênnhìn Tĩnh Vũ. Cho dù không nhìn được, nàng cũng có thể cảm nhận được ánh mắtnóng rực kia.
Rốt cuộc là hắn đang nhìn cái gì? Lại muốn nhìn bao lâu? Tay nàng luống cuống,không biết nên làm thế nào.
Cho dù ngọn đèn chưa được thắp, nhưng ánh trăng rất sáng. Thân mình nàng nhonhỏ bị hắn ôm cả người trần trụi vào trong lòng. Đôi chân nhỏ của nàng còn cùngcặp đùi mạnh mẽ của hắn quấn lấy một chỗ, tư thế thật sự quá thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-gia-cach-cach/2096469/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.