*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Giang Mộ Hành nghe thấy đề nghị của Yến Hảo, không đáp ứng, cũng không từ chối, chỉ nói sẽ suy xét. 
Tâm trạng Yến Hảo hồi hộp đến mức không ngủ được, sáng sớm mang theo cặp mắt thâm quầng đi học, bước vào cửa trước, khóe mắt lén lút liếc trộm Giang Mộ Hành, lúc bước lên bục giảng xui xẻo đạp hụt một cước, ngã sõng soài như chó táp cứt. 
Cái trán đập mạnh xuống bục "Cộp" một cái lên nền gạch. 
Bạn học ngồi phía trước bị tiếng động bất thình lình này làm giật mình, dồn dập đứng lên kiểm tra. 
Yến Hảo hôn mê một hồi, hai mắt như nổ đom đóm mà bò dậy, ngồi xổm trên bục giảng bưng trán rủa thầm. 
Giang Mộ Hành đứng dậy khỏi chỗ ngồi, lại gần bục giảng hỏi: "Có sao không?" 
Yến Hảo lập tức ngừng chửi rủa, tim đập nhanh hơn, thời điểm mở miệng âm thanh cũng trở nên rầu rĩ, bất giác xen lẫn mấy phần oan ức: "Có sao, trên đầu u một cục bự luôn rồi" 
Giang Mộ Hành trầm thấp lên tiếng: "Tôi đưa cậu đến phòng y tế" 
Nói xong liền dặn lớp phó ổn định trật tự. 
Yến Hảo đưa cặp sách bị quăng một bên trên bục giảng cho Dương Tòng cầm về chỗ ngồi, còn chưa kịp xuống lầu đã nhận được một cái tin nhắn. 
- Ayo K?(*) 
(*)nguyên gốc là阿又噢K?, mình nghĩ câu này của DT xuất phát từ câu "Hey yo, what's up, bro" là Ây dô, ổn không cu. K đọc giống Ge(gege: anh) 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-duong-chinh-chinh-noi-chuyen-yeu-duong/229570/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.