Chương trước
Chương sau
“Vòng thứ nhất, trung tâm lôi đài, Sử Lai Khắc học viện đánh với Sí Hỏa học viện.” Người chủ trì lớn tiếng tuyên bố danh sách đội viên. Hai bên đội ngẩn đầu bước vào giữa sân.
Trong nháy mắt toàn bộ khán đài nổi lên một trận sóng to gió lớn, tiếng hoan hô hết đợt này đến đợt khác. Có cho Sí Hỏa học viện, nhưng phần nhiều dành cho học viện Sử Lai Khắc.
Đái Mộc Bạch vẫn như cũ đi trước, hai bên là Thái Long và Hoàng Viễn, phía sau gồm Đường Tam, đứng hai bên người hắn gồm Tiểu Vũ và Kinh Linh. Thẩm Tu đi cuối cùng, bất đồng với đồng phục xanh lục của đội y có thể nói là cổ quái khiến người xem nghị luận sôi nổi.
Mọi người Sử Lai Khắc đánh giá đối phương. Đi phía trước là một gã có chiều cao trung bình, vóc dáng cũng hết sức bình thường, đôi mắt lóe ra những tia nhìn nóng rực, bả vai rộng, một thân hồng kim sắc đội phục nhìn qua không tính là anh tuấn nhưng lại mang theo một khí thế bức người. Đội trưởng của Sí Hỏa học viện chiến đội – Hỏa Vô Song. Chiến Hồn Sư hệ Cường Công cấp bốn mươi hai. Võ Hồn là một Độc Giác Hỏa Bạo Long, hoàn toàn là thiên hướng bạo liệt. Sau lưng Hỏa Vô Song là một Hồn Sư hệ Cường Công cấp ba mươi tám, Võ Hồn Hỏa Báo. Phía sau lại tiếp tục đi tới một đôi song sinh. Một tên Hỏa Vân, người còn lại tên Hỏa Vũ, Võ Hồn Hỏa Hạc. Cuối cùng là ba người hai nam một nữ. Hai gã nam Hồn Sư vóc người cực kỳ cao lớn nhưng thật ra Hồn Sư hệ Phụ Trợ. Chỉ có điều trong năng lực phụ trợ này lại có khả năng công kích nhất định, Võ Hồn đêu là Hỏa Tinh. Ở giữa hai người này, chính là thành viên nữ duy nhất trong Sí Hỏa học viện chiến đội. Khuôn mặt kiều diễm, anh khí lại không ất vẻ kiều mị, phục trang hồng kim sắc trên người rất tương xứng,phối hợp cùng mái tóc đỏ dài. Hệt như một ngọn lửa có khả năng hòa tan bất cứ gã nam nhân nào. Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế cấp bốn mươi ba – Hỏa Vũ. Võ Hồn của nàng là chính bản thân mình, chính xác là cái bóng của mình, Hỏa Ảnh.
Hai bên theo tiếng của trọng tài xếp hàng hành lễ, Hỏa Vô Song cười lạnh: “Đáng tiếc, kỷ lục thắng liên tiếp của các ngươi đã đến hồi kết.”
“Ta cũng muốn nói như vậy.” Âm thanh Đái Mộc Bạch lạnh lùng.
Hoả Vô Song nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Đường Tam lắc đầu: “Nếu Khống Chế hệ Hồn Sư của các ngươi không phải hệ thực vật, may ra…” Hắn ta cong khoé môi.
“Vậy rửa mắt mong chờ đi.” Trong lòng Đái Mộc Bạch nhảy số. Hệ thực vật khẳng định sợ lửa, Đường Tam lại là người quan trọng nhất trong đội ngũ… Cho dù có tiểu Tu ở đây hẳn vẫn có thể kiên trì một lúc nhỉ?
Dưới tuyên bố của trọng tài, từng người hai bên phóng xuất ra Võ Hồn.
Hồn Hoàn trên người Thẩm Tu gồm hai vàng hai tím khiến người xem phải kinh hô, lại là một Hồn Sư quá cấp bốn mươi không lên sân đấu!
Ánh mắt Hoả Vũ dừng trên người Thẩm Tu, bất động thanh sắc nhíu mày. Người này, trên tư liệu chỉ có Võ Hồn và cấp bậc, Trùng Địch là Võ Hồn gì? Có điều, coi như nữ sinh chữa trị kia không lên sân đấu, phỏng chừng người này cũng là Hồn Sư hệ Phụ Trợ. Ăn mặt kì quái như vậy, không phải là xấu không ra hình người chứ?
Trong tay Thẩm Tu nắm Trùng Địch, cả người y đều giấu sau áo choàng khiến người khác không nhìn ra được y đang làm gì, chỉ có y nhìn thấy hành động của người khác.
Thẩm Tu động tác cực nhanh, Băng Tằm Khiên Ti và Cổ Hoặc Chúng Sinh đều đã hạ trên mọi người. Lam Ngân Thảo mềm dẻo của Đường Tam đã tinh tế che mắt mọi người lại. Đái Mộc Bạch tiến lên một bước, khí thế ngất trời, Kinh Linh và Thái Long theo sát hắn.
Học viện Sí Hỏa phía đối diện bộc phát ra một trận lửa đỏ sáng rực, ngọn lửa kia bạo liệt nóng chảy tràn ra không trung.
Hỏa Vô Song cùng một gã cường công hệ hồn sư khác thản nhiên tiếp nhận. Một tiếng rồng gầm cực lớn từ trong miệng hắn bạo phát ra, toàn thân bay lên, ngọn lửa phía sau lưng mơ hồ hóa thành hình rồng. Võ Hồn phụ thể khiến thân thể hắn trương lớn một vòng, mặt ngoài da tay xuất hiện một tầng sí nhiệt ám hồng sắc vẩy rồng. Trên người hai gã Hồn Sư hệ Phụ Trơ hỏa tinh bắn ra bốn phía, ttrong không khí vô số điểm đỏ nhanh chóng ngưng kết, rất nhanh bay đến chú nhập vào thân thể những người khác. Mỗi một khỏa hỏa tinh chú nhập đều làm cho mỗ thành viên của Sí Hỏa học viện chiến đội hỏa quang trên thân bùng cháy mãnh liệt.
Đường Tam vẫn ung dung, đôi mắt đen như mực trầm ổn bình tĩnh. Hoả Vũ hơi nâng cằm mang theo chút cao ngạo, đôi mắt nàng tràn ngập chiến ý và coi khinh nhìn chằm chằm Đường Tam, hai người làm linh hồn của từng đội đều không động.
Hỏa Vô Song và Đái Mộc Bạch đồng thời phóng xuất ra đệ nhị Hồn Kỹ va chạm với nhau; Tiểu Vũ và Kinh Linh từ hai bên lắc người ra ngoài, đối diện với hai Mãn Công hệ Hồn Sư Hoả Vân và Hoả Vụ; một Cường Công Hồn Sư khác còn lại của Sí Hỏa học viện đối đầu với công kích của hai người Thái Long và Hoàng Viễn.
“Hệ Phụ Trợ Khống Chế sao…” Nhìn rõ năng lực phụ trợ của Hồn Sư bên học viện Sí Hỏa, Đường Tam nhẹ giọng lẩm bẩm, nụ người ôn hòa càng nhiều thêm vài phần thâm y. Hắn động, Lam Ngân Thảo trong tay thu về.
Đái Mộc Bạch đang cùng Hỏa Vô Song đánh cháy lửa, đối thủ trước mặt Đột Nhiên lui về phía sau, công kích của Hỏa Vô Song theo bản năng đuổi theo, đột nhiên cảm thấy không đúng.
Ba người Đái Mộc Bạch, Hoàng Viễn và Thái Long được Lam Ngân Thảo kéo về, hình thành một vòng bao vây Hỏa Vô Song lại. Đái Mộc Bạch và Đường Tam ăn ý phối hợp, lập tức phóng xuất ra đệ tam Hồn Kỹ, ba người cùng hướng Hỏa Vô Song tất công.
Đúng lúc này, Hỏa Vũ động. Đệ tam Hồn Hoàn của nàng sáng lên, một quang hoàn màu đỏ thật lớn lấy nàng là trung tâm khuếch trướng, năm người Sử Lai Khắc gần như đồng thời đụng trúng lửa kì dị kia bay ra năm hướng khác nhau, đội hình Sử Lai Khắc chiến đội lập tức bị phá hư.
Vốn mọi người bảo vệ xung quanh Đường Tam lập tức lộ ra, trận hoả kia cũng vừa lúc biến mất trước mặt vì thế không có đem hắn đánh văng.
Đệ tam Hồn Kỹ của Hỏa Vũ, Kháng Cự Hỏa Hoàn. Có thể trong một phạm vi nhất định tương kháng với hỏa hoàn của đối phương.
Lúc này, hai người cường công và mẫn công Hồn Sư đều nhào về phía Đường Tam.
Đôi tay Hỏa Vô Song hiện lên lợi trảo, thân thể lại lần nữa biến lớn, vảy trên người bùng nổi ánh sáng vàng đỏ, toàn thân đều thiêu đốt ngọn lửa nóng cháy. Trong hai tiếng hạc kêu, hai đạo hỏa diễm hạc ảnh bay nhanh ra, hỏa ảnh phân thân. Hỏa báo hồn sư bộc phát chính là bảy khỏa hỏa diễm đạn u lam sắc.
Bốn người đồng thời công kích, phong kín tất cả các phương hướng Đường Tam có thể né tránh. Từ đầu đến cuối, đây là kết cục Sí Hỏa học viện muốn đánh lên Đường Tam. Nụ cười trên mặt Hoả Vũ mang theo sự đắc ý, đột nhiên lại thấy Đường Tam ở giữa vòng vây nhìn về phía nàng, không tiếng động nhép miệng: “Các ngươi quá ngây thơ.”
Nàng kinh ngạc nhìn bước chân Đường Tam khẽ nhúc nhích, hướng bề Hồn Sư Hỏa Báo.
Sao có thể? Hắn muốn tự sát sao?
Đường Tam đạp Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, cơ thể như trở nên hư ảo từ phía Hồn Sư Hỏa Báo thoát ra
Đồng tử Hỏa Vũ co rút lại, không tự hỏi làm sao Đường Tam làm được, lạnh lùng nói: “Đổi mục tiêu! Tên cuối cùng kia!”
Hỏa Bạo Thất Tinh Đạn của Hỏa Báo Hồn Sư bay về phía Thẩm Tu.
Hỏa Vũ hừ lạnh, không gây được thương tổn cho Đường Tam nàng không tin người này cũng tránh được.
Chỉ là, khiến nàng thất vọng rồi.
Thẩm Tu hơi ngẩn đầu đối mặt với bảy viên hoả đạn đang bay tới, dưới mũ choàng lộ ra cái cằm trơn bòng cùng cánh môi đơ bừng, đôi môi cấy cong lên thành một nụ cười như trào phúng lại như khinh miệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.