“Tiểu Tam, ta nói ngươi đúng thật là trì độn. Tiểu Tu vẫn luôn thích ngươi ngươi cũng không nhìn ra. Nói ra một đống dong dong dài dài đến ta cũng vội vì các ngươi muốn chết!”
Trên đường về trường, thừa lúc Thẩm Tu đi mua đồ ăn vặt cho nàng, Tiểu Vũ đã trộm kéo hắn qua một bên. Đường Tam lúc đó mới biết, hóa ra hắn và tiểu Tu lưỡng tình tương duyệt. Ngay lúc vui mừng như điên không lời tả, vừa nhìn thấy trên môi tiểu Tu có vết thương đầu óc hắn liền nóng lên trực tiếp đặt môi. Chỉ đơn giản là cánh môi tương liên nhưng làm hắn cực kì thỏa mãn. Nhưng mà… Khoảng cách có hơi tách ra Đường Tam liền nhìn thấy khuôn mặt trước sau vẫn bình tĩnh của Thẩm Tu. Có chút bất an cùng thất bại, không phải tiểu Tu có chút khác người chứ…
“Tiểu Tu… Ta thích ngươi…”
Thẩm Tu không rõ chuyện gì nheo mắt lại, cánh tay phải bị chộp lấy ra sức tránh thoát tay Đường Tam. Động tác này làm con ngươi Đường Tam có chút ủy khuất, Thẩm Tu nhìn mà buồn cười.
Không đợi Đường Tam nghĩ nhiều, Thẩm Tu trở tay nắm lại Đường Tam: “Ừm, thật tốt. Ta cũng thích ngươi.”
Bàn tay dùng sức trên eo thẩm Tu đem y ôm vào lòng ngực, Đường Tam trong lòng vui sướng muốn tràn ra ngoài, lúc này hắn chỉ nghĩ…
“Ưm…” Âm thanh tới miệng bị nuốt xuống, lông mi Thẩm Tu có chút yếu ớt run rẩy, chậm rãi nhắm mắt lại. Đường Tam tinh tế liếʍ ɭáρ môi y, đầu lưỡi phác họa đường cong tốt đẹp, kiên nhẫn đem vết máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-doc-la-mot-doi/543816/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.