Tiểu Vũ có chút quái dị nhìn Đường Tam: “Ngươi chắc chứ?”
Đường Tam gật đầu, nói: “Chắc.”
Tiểu Vũ đem đồng phục của mình đặt qua một bên, trên mặt toáy ra vài phần hưng phấn: “Được, vậy đến đi.”
Không đợi Đường Tam phản ứng nàng đã uốn gối đùi phải lên, mũi chân nháy mắt bắn ra, nhắm thẳng vào cằm của tiểu Tam. Nhìn qua lực không mạnh lắm, nhưng tốc độ lại cực nhanh, dọa Đường Tam nhảy dựng.
Thân thể chợt lóe hướng sang bên trái, tránh đi cái chân đang đá tới, đồng thời tay phải chụp lấy cổ chân tiểu Vũ, chân trái theo thói quen bước ra, bả vai dựa hướng vào ngực tiểu Vũ. Chiêu đầu tiên tiêu chuẩn của Thiết Sơn. Ở tình huống bình thường, một chân chống đỡ của tiểu Vũ thật sự gần như bị Đường Tam đè hắn lên, như vậy nàng tất nhiên sẽ bị ngã ra ngoài.
Đương nhiên, Đường Tam rất có chừng mực. Trong lòng hắn đã nghĩ kĩ, chỉ cần tiểu Vũ mất thằng bằng một cái, lấy tốc độ của mình tuyệt đối có thể đỡ kịp nàng, đồng thời chiêu của hắn cũng không dùng bao nhiêu lực. Chỉ cần xem như đã tỉ thí, vậy cũng coi như qua mặt quan.
Thẩm Tu run run hai đùi, hứng thú bừng bừng nhìn, ngẫu nhiên sẽ kinh ngạc cảm thán ra tiếng. Mặt khác các học viên đều tập trung tinh thần nhìn Đường Tam động thủ. Mắt Vương Thành nhìn động tác của Đường Tam mà trong mắt liên tục phát ra tia sáng kì dị, nỗ lực ghi nhớ. Hắn phát hiện động tác Đường Tam tuy rằng ngắn gọn nhưng rất hữu hiệu.
Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-doc-la-mot-doi/543764/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.