Ôn nhu, kỳ thật là có vấn đề
Từ sau khi Thanh Loan trở về, có một khoảng thời gian Mạnh Ân rất rầu rĩ không vui. Lưu Phi đoán rằng, sư phụ lúc nào cũng mở miệng nói ghét phụ nữ mới thật sự là khẩu thị tâm phi. Kỳ thật, hắn đối với tất cả chủng tộc phái nữ đều đặc biệt trân trọng bao dung, bất kể là Tiểu đồ đệ ‘nắm tay so với miệng đều lớn hơn’ luôn dính như sam, hay là Thanh Loan mỏng manh sầu bi, hắn đều trân trọng như nhau, thậm chí là cưng chiều.
Cũng bởi vậy, nên mới càng không thể chịu được sự thống khổ khi chia lìa, mới có thể nói, hắn phi thường chán ghét nữ nhân đi?
Bất quá, hắn cuối cùng cũng phấn khởi lên, đem tâm tư đặt vào chuyện nghiên cứu mới. Về điểm ấy, Lưu Phi cảm thấy thực an ủi. Lại nói, lần này hắn đặt hứng thú vào nông canh, cho dù có là loại cỏ độc mầm ác nào, tính an toàn tương đối cũng cao hơn rất nhiều, chắc sẽ không xuất hiện người bị hại đáng thương nhỉ.
Thật vất vả hoàn thành xong việc nhà, cô từ cửa sổ phòng bếp nhìn ra ngoài, sư phụ của cô, trong một bộ quần áo lao động, quần dài nghiêm túc nhét trong ủng đi mưa, mái tóc dài bện thành bím gọm gàng, vất vả cần cù xới đất trong vườn rau…
Người đã xinh đẹp thật sự là chiếm hết mọi tiện nghi. Cho dù ăn mặc như một chị nông dân (là anh nông dân mới đúng… ),cũng làm cho người ta thấy cảnh đẹp ý vui,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-co-gia/2117086/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.