Trình Giảo Kim hít một hơi khí lạnh:
- Tiểu Diệp, giúp bá bá trông coi Xử Lượng và Xử Bật, nếu chúng làm loại chuyện này, phải mạnh tay, ngàn vạn lần không được do dự, nhà ta nhiều nhân khẩu, không thể tổn hại.
Vân Diệp phiền não lắc đầu:
- Cháu bỏ hết chuyện triều đình, muốn sống vài ngày nhẹ nhõm, giờ hay rồi, lại sinh ra chuyện Kính Nghiệp, hắn không có óc à? Đô thủy giám có khắp thiên hạ, nếu không phải cháu thu được cảnh báo trước thì Anh công phiền toái to, bá bá cũng biết, hoàng đế đang ra sức bài trừ người chống đối, lại được thái thượng hoàng ủng hộ, tới Thanh Tước cũng không dám vượt giới hạn nửa bước.
Trình Giảo Kim gãi đầu:
- Bảo Tiểu Vũ giám thị mấy đứa bại gia tử trong nhà đi, tiền tài cho Tiểu Vũ rộng rãi chút, gia nghiệp lớn không thể có chuyện được. Mà Tiểu Vũ thích đào hang ở trong núi là sao, mai bảo nó về, bảo Trình gia gia thắng được ít vàng tiêu không hết, thưởng cho nó đào hang.
Vân Diệp vừa về tới nhà liền thấy một viên quan ngũ phẩm gầy gò ngồi ở phòng khách, đang nói chuyện với Lão Tiền, ngón tay trắng trẻo gõ bàn rất có quy luật.
Thấy Vân Diệp lập tức dùng đại lễ tham bái:
- Hạ quan ti nông tự thiếu khanh, chủ sự thôi sự viện Chu Hưng bái kiến Sở công.
Vân Diệp không đáp, quan sát kỹ hắn mới nói:
- Hôm nay gọi ngươi tới đây thực ra là muốn hỏi, già trẻ Khâu Hành Cung rốt cuộc xử trí ra sao? Đại hình cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828740/chuong-1491.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.