Hiên Nhân cho rằng vạn vật trên đời đều sinh sống theo một quy tắc đặc thù, nhân gian do hoàng tộc, đại thần, huân quý, bình dân và nô lệ tạo thành, vậy dã thú hẳn cũng như thế, cũng có đẳng cấp xã hội, là thiên mệnh, không vì ý muốn cá nhân mà thay đổi, hắn muốn dùng mười năm chứng minh điều ấy.
Chuyện vô nghĩa thế này Nguyên Chương tiên sinh tất nhiên không đồng ý, nhưng chẳng biết từ đâu Lý Nhị hay tin, chuyên môn cấp tiền từ nội phủ cho Hiên Nhân nghiên cứu, Lý Nhị mẫn cảm nhận ra, một khi lý luận này được chứng thực, sự thống trị của ông ta càng danh chính ngôn thuận, sao bỏ qua được.
Lý luận hữu dụng mới được ủng hộ, Hiên Nhân bắt trúng mạch của hoàng gia, năm xưa nho học cũng chính vì khẳng định tính chính xác của hoàng đế thống trị vạn dân, nên Đổng Trọng Thư mới có cơ hội đem mỹ nhân nho học hiến cho Hán Vũ Đế, Hiên Nhân chẳng qua là dùng lại mánh cũ thôi.
Có tiền rồi Hiên Nhân bắt đầu chiêu mộ người ủng hộ, kết quả có bốn người theo hắn cũng nghiên cứu dã thú, Hiên Nhân hưng phấn đi tìm Nguyên Chương tiên sinh yêu cầu mở phân viện thú tộc, bị Nguyên Chương phun cho bãi nước bọt, đợi khi nào có năm mươi người hẵng tính, phân viện thổ mộc của Công Thâu Mộc là vì ông ta đủ người đi theo.
Hiên Nhân mang cái mặt đầy nước bọt cười bỏ đi, mục tiêu của hắn đã thành, hiện giờ chỉ cần làm ra thành tích, vang danh thiên hạ ắt có người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828306/chuong-1057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.