Trương Gián Chi không ăn nữa, nghiêm túc phân tích với Lý Trì:
- Cho nên chúng ta không cần xen vào chuyện Bàng Ngọc Hải, nhưng chuyện của Hầu Kiệt phải tham dự, tạo phản là Hầu Quân Tập chứ không phải Hầu Kiệt, thông qua chuyện này, bệ hạ có thể đưa ra tiếng nói của mình, lại không hề có nguy hiểm gì. Xử trí Hầu Quân Tập đã thành nhận thức chung, nhưng xử trí Hầu Kiệt e chưa chắc, bệ hạ cũng không muốn Hầu gia tuyệt tự, dù thế nào bệ hạ cũng cùng Hầu Quân Tập kề vai tác chiến bao năm, vì giang sơn phải xử trí Hầu Quân Tập đã làm bệ hạ đau đớn vô cùng, thêm vào diệt cả nhà không còn hợp với phong thái khoan dung bao năm của thời Trinh Quan, cho nên chuyện này có cơ xoay chuyển cực lớn.
- Thêm nữa Hầu Quân Tập không hề khởi binh, lại còn đi bộ ngàn dặm về kinh bày tỏ sám hối, thái tử, Vân hầu, Dực quốc công, Lô quốc công, Anh quốc công, Trịnh quốc công đều có giao tình sâu với Hầu gia, bất kể thế nào cũng phải lên tiếng bảo vệ già trẻ Hầu gia. Lúc này điện hạ lấy danh không tuyệt đường nhà người ta để tấu lên, nhất định có thể kết giao với những người đó, cũng để bệ hạ nhìn điện hạ với con mắt khác, đất phong hiện giờ của điện hạ chẳng phải nơi giàu có.
Lý Trì chống cằm nói:
- Sao ta lại nghèo như thế? Tam ca ta giàu chảy mỡ, Tứ ca cũng thế, đám Tiểu Hữu, Tiểu Ảm đều giàu có, chỉ có ta là nghèo nhất, năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/828305/chuong-1056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.