Làm công cụ công thành là công việc phức tạp, may mà Vân gia nổi danh giỏi nghề, trong nhà chưa bao giờ thiếu nhân tài mặt này, chỉ cần có bản vẽ, quân tốt tới từ Vân gia trang sẽ mang người mình đi chặt cây.
Công thành chiến thời Đường là thế, một khi tường thành bị phá hủy hoặc tháp công thành vào vị trí, binh sĩ tự nguyện lên trận sẽ phát động công kích, loại bội đội này nổi danh "thê lương", vì bọn họ đã sẵn sàng hi sinh, nhưng người sống sót đều được thăng tiến, chiến lợi phẩm được thưởng mức cao nhất.
Quấy nhiễu, quấy nhiễu không ngừng nghỉ, người Cao Ly từ trên núi, dưới sông, trong cỏ, không ngừng tấn công, mặc dù loại quấy nhiễu này chẳng đáng là gì, nhưng suốt ngày có con muỗi vo ve bên tên cũng làm người ta bực tức.
Tướng sĩ đi chặt cây liên tục bị thương, đại bộ phận là bị thương ở chân, nơi đó bẫy chi chít, người Cao Ly đoán được quân Đường cần nhiều gỗ, mà chỉ có rừng tùng này cung cấp được, có lẽ bọn chúng tự đại, có lẽ không nỡ đốt sạch cánh rừng này nên an bài như thế.
Vân Diệp chẳng cố kỵ, thu thập đủ gỗ là đốt rừng, nỏ binh canh ngoài, người Cao Ly đánh lén nấp trong rừng bị lửa đuổi ra, sau đó bị bắn chết.
Có câu nóng giận không nên dấy binh, người Cao Ly tựa hồ không nghĩ như thế, một người giơ cao cờ lớn dẫn hai nghìn người dũng cảm xông vào doanh trại đại đường khi trời sắp sáng, vào trại rồi mới phát hiện đây là trại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827885/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.