Thế nào? Bị người chèn ép cảm giác không thoải mái sao? Ngươi cho trẫm là vạn năng? Lúc này tất cả văn võ bá quan đều muốn ngươi thống suất Lĩnh Nam thủy sư đến Cao Ly thu hồi hài cốt tướng sĩ tiền triều chết trận, có thể nói là hợp tình hợp lý, trẫm cũng không có cớ cự tuyệt. Ngươi là võ võ, ra trận giết địch là bổn phận, Đại Đường không có thói quen lâm trận đổi tướng, cho nên chuyến này ngươi đi Cao Ly là chắc chắn rồi. Bất quá nói đi cũng phải nói lại, có thành công hay không thì lại là chuyện khác, chuyện này vốn là do phẫn nộ mà nên, không phải lý trí, dù ngươi không thành công người khác cũng không có cớ trách tội ngươi. Thế nào? Nghe trẫm nói xong, có phải trong lòng định đến Cao Ly vòng vài vòng rồi về phải không?
Lý Nhị không hồi cung, quay lại vẫy tay với các phi tử, rồi mang theo Vân Diệp đi về phía Thái Dịch trì bên cạnh.
- Lượn vài vòng? Điều này sao có thể, Lĩnh Nam thuỷ quân là quân đội không phải phường giá áo túi cơm. Đến đó mà không thể hiện quân uy, tay không mà về thì chỉ có nhục bằng chết. Vi thần với các thành trì trù phú của Cao Ly thèm nhỏ dãi, không kiếm đủ thề không về. Muốn thần rời đi sao, nào có chuyện dễ dàng như vậy, một chuyến xuất dương của thuỷ quân thần cũng phải tốn vạn quan tiền hàng, đến Cao Ly rồi sao lại bỏ qua?
Vân Diệp đi phía sau nói ý nghĩ của mình cho Lý Nhị, không cần phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827844/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.