- Hầu gia là người đảm bảo, hay là nhân cuộc mua bán lần này giải quyết nợ nần của tiền trang, tại hạ hạch toán rồi, không nhiều, chỉ chừng bốn mươi vạn, ngài dùng châu báu trả hay là dùng tiền đồng trả?
Vân Diệp đang uống trà tức thì trà phun cả ra từ miệng từ mũi, tay run run chỉ Lão Chu:
- Ngươi nói ta chẳng những không có hoa hồng, còn nợ bốn mươi vạn?
- Đúng thế hầu gia, giấy trắng mực đen không quịt được, không phải ngài ký tên trên đấy sao?
- Ta ký tên bao giờ, sao ta không nhớ, ta nhớ sổ sách tiền trang rất nghiêm ngặt, dù lão bà của ta cũng không có tư cách ký tên hộ ta, tiểu tử nhà ta cũng phải đợi khi trưởng thành mới ký được.
- Đúng, hầu gia, đúng là như thế, nên ký tên ngài là do đích thân nương nương ký, nương nương thuận tiện ký cả tên thái tử, Ngụy vương vào, lấy từ tiền trang ba mươi tám vạn tiền vay lãi suất thấp, tính cả lãi là bốn mươi vạn, ngài thấy trả thế nào cho thích hợp.
Vân Diệp mắt lốm đốm sao, bị bẫy rồi, bị bẫy rồi, chẳng trách trước kia Trường Tôn thị lại rộng rãi phân chia Vân Diệp một thành, có mưu đồ từ trước, lúc quan trọng có thể lấy ra gánh trách nhiệm, hưởng thụ đãi ngộ giống hai thân nhi tử của bà ta, nữ nhân này đáng bị sét đánh, có dung mạo giống như Quan thế âm bồ tát nhưng chuyên môn làm cái việc của ác quỷ.
Điều khoản nghiêm ngặt nhất trên đời này cũng không có sức ràng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827691/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.