Vượng Tài luôn xuất hiện vào lúc Vân Diệp thê thảm nhất, huynh đệ như thế là hợp cách, hai ngày qua có rượu để uống, lập tức tinh thần gấp trăm lần, ngủ một giấc dậy không thấy Vân Diệp đâu, liền ngửi mùi Vân Diệp tìm tới nơi này. Nó kiêu ngạo kéo xe của Vân Diệp vượt qua Mông Na, đương nhiên có bảo mã không thể thiếu mỹ nữ, Vân Diệp buộc cả xe của Mông Na sau xe mình.
Mông Lỗ cổ vũ tinh thần nửa ngày trời cũng không thể so được với hành động nho nhỏ của phú gia công tử, không còn gánh nặng nữa, Mông Na sung sướng ôm lấy Vân Diệp hôn chụt một cái, kích thích Mông Lỗ kéo xe về phía trước như tên điên.
Vân Diệp cười, đưa tay sờ mặt, nắm lấy sợi dây thừng trên xe của cô nương gầy gò nhất, giúp nàng kéo xe, Mông Na cũng đi giúp người khác.
Kéo xe là loại việc cần làm liền một lèo tới nơi, nếu như nghỉ ngơi giữa chừng sẽ càng thêm mệt mỏi, tinh thần trùng xuống, muốn gượng lại sẽ rất khó.
Cuối cùng đã tới bên bờ sông, cường tráng như Mông Lỗ cũng vùi đầu vào dòng nước giải nhiệt, sau khi vận động lớn không nên dùng nước lạnh rưới lên đầu, nếu không sẽ sinh bệnh.
Vân Diệp ngăn cản người khác làm như vậy, đợi nghỉ ngơi một lúc cho thân nhiệt giảm xuống mới đi uống nước, thói quen mạnh mẽ từ đời sau làm y chưa bao giờ uống nước lã.
Lấy đao chặt một đoạn trúc, đốt lửa, đun ít nước sôi, kiếm một tảng đá sạch sẽ ngồi xuống thong thả uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827661/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.