Trong sơn cốc vang lên tiếng rền rĩ của đám khỉ, thi thoảng có con kêu la kháng nghị với cá sấu, kháng nghị của kẻ yếu không có chút ý nghĩa nào, cá sấu báo được thù, lại ăn một bữa no nê, thỏa mãn tuần thị bãi cát một vòng, nhìn thấy đuôi khỉ bị cắn đứt rơi trên bãi cát, mang nguyên tắc không lãng phí, nuốt luôn.
Đám khỉ điên cuồng rung cây, tựa hồ dọa dẫm, con cá sấu mặc kệ, lại bới một cái hố cá, nằm đó đẻ trứng, nhìn con cá sấu đẻ trứng, Vân Diệp và Vượng Tài đều phấn chấn, đồ ngon thì ai chẳng khoái.
Cá sấu đẻ trứng xong, đi vòng quanh xem thành quả của mình, còn dùng hàm cọ nhẹ, bộ dạng mẹ hiền trông đến là tởm, sau đó dùng chân sau lấp cát nóng lên, còn lấy móng cào vài cái trên bãi cát, bộ dạng giảo hoạt tuyên bố "trứng không có ở đây", làm Vân Diệp muốn phì cười.
Con cá sấu chậm rãi trườn xuống nước, quẫy đuôi bơi ngược dòng, dòng chảy siết không tạo thành uy hiếp với nó, cá sấu mẹ thường không rời trứng của mình, cũng không vùi trứng đi, không hiểu vì sao con cá sấu này lại rời con mình, đi ăn cơm à? Hay là làm việc khác.
Tên trộm trứng thực sự nhảy xuống, trong tiếng ồn ào của đám khỉ, bới cát, cẩn thẩn đem bảy tám quả trứng vào giỏ bện bằng dây leo, đặt lên bè, chuẩn bị rời đi, chỗ này không ở lại được nữa, đợi ngày mai con cá sấu trở lại đếm trứng của mình, phát hiện không còn quả nào, chẳng biết sẽ xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827655/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.