Vân Diệp không vào lều, ở ngoài đi đi lại lại, Tiểu Trình, Tiểu Ngưu đi cùng y, không ai nói một lời, bọn họ biết Tân Nguyệt hoài thai có ý nghĩa thế nào với Vân gia.
Phó dịch Vân gia vốn bận rộn khắp nơi đầu bỏ công việc đó, mắt nhìn chằm chằm vào lều của thiếu phu nhân. Hầu gia có con mang ý nghĩa trọng yếu với toàn bộ Vân gia trang, điều đó có nghĩa là phúc trạch của Vân gia không chỉ bản thân được hưởng thụ, mà cả con cháu cũng có phần. Ai nấy trong lòng niệm vô số lần Phật tổ phù hộ, chỉ mong thiếu phu nhân có tin mừng thật, không phải là mừng hụt.
Trong lều đột nhiên vang lên tiếng hoan hô của Tiểu Ngưu phu nhân, tiếp đó là Cửu Y cũng reo hò, Thì Thì vén rèm chạy ra:
- Sư phụ, sư phụ, sư nương có thai thật rồi, cái vị y sinh xem bệnh kia xem vào lần đều nói không sai.
Vân Diệp mừng hớn hở, Trình Xử Mặc bế Thì Thì lên quay tròn, Ngưu Kiến Hổ lớn tiếng chúc mừng Vân Diệp. Đám nha hoàn phó dịch lập tức lên cơn điên, khắp trại là tiếng reo hò mừng rỡ.
Vân Diệp đột nhiên hỏi:
- Sao không phải Thôi tiên sinh báo tin mừng?
Thì Thì lập tức đáp:
- Thôi tiên sinh lại khám cho Ngưu thẩm thẩm, Ngưu thẩm thẩm cũng nói không được thoải mái.
Lần này tới lượt Ngưu Kiến Hổ thộn mặt ra, lần trước thê tử đã có thai, ai ngờ khi về nhà mẹ đẻ không cẩn thận bị ngã, con cũng mất, Lão Ngưu phu nhân khóc ba ngày ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827576/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.