Thương ưng trên đình đầu vẫn bay vòng quanh, con hạn thát lo lắng mà không chịu trở về hang, Trương Bảo Tương đột nhiên cười phá lên, dẫn thủ hạ bao vây ngọn đồi nhỏ kia, hạn thát cuống cuồng bỏ chạy, chẳng chạy được bao xa bị thương ưng bắt được, đưa lên chín tầng trời.
Nhìn thấy cảnh này Trương Bảo Tương cười càng vui vẻ, tới trước cửa hang của hạn thát nhìn vào trong, đó là cái hang mới đào, thời thiếu niên từng bắt hạn thát, dầu hạn thát có thể trị bỏng cực tốt, uống vào có thể tan máu bầm, xoa ngoài có thể trị viêm khớp, bảo bối như thế với kẻ xuất thân hàn vi như Trương Bảo Tương có sức hấp dẫn trí mạng.
Hắn đi vòng quanh nửa ngọn đồi, tới phía đằng sau, phát hiện một cái hang, nhìn thấy vết đao chém tim như muốn vọt khỏi lồng ngực, hắn không dám tin ông trời lại chiếu cố mình như thế.
Thủ hạ mau chóng đào rộng ổ con hạn thát, toàn bộ tướng sĩ không phát ra tiếng hoan hô, mà là cười ầm lên, Hiệt Lợi ngày xưa cao quý, âm trầm, nhất ngôn cửu đỉnh bị kẹt trong hang chuột không động đậy được, trán còn có dấu răng của hạn thát.
Trương Bảo Tương đích thân ra tách, xách Hiệt Lợi ra khỏi hang, ngay lập tức dùng thừng buộc chặt Hiệt Lợi, lấy hai con ngựa, dùng một cái trường mâu làm xà ngang, xuyên Hiệt Lợi bị chói chặt chân tay ở giữa hai con ngựa, Trương Bảo Tương không muốn xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào nữa.
Hoang nguyên bốc lên một cột khói, tiếp đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chuyen/827444/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.