Editor: Tử Ngân
Lan Lăng Thiệu Giác thấy vậy, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
"Tốt, ta sẽ ngồi chờ ngươi ở nơi này, không vội, ngươi cứ từ từ làm."
"Hảo."
Nghe thấy Lan Lăng Thiệu Giác đã nóinhư vậy, Đồng Nhạc Nhạc hơi nở nụ cười. Nàng liền lập tức xoay người, ôm lấy túm hoa quế chính mình vừa mới nhặt được , rồi chạy về hướng tiểu viện tử chỗ mình ở.
Làm một người háu ăn , không chỉ có là ăn, hơn nữa cũng biết làm món ăn ngon!
Hơn nữa, Đồng Nhạc Nhạc là cô nhi, từ nhỏ cũng đã có thói quen độc lập .
Vào lúc ở phòng cho thuê , đều là chính nàng nấu cơm.
Hơn nữa làm món ăn cũng đơn giản, coi như không biết, cứ mở ra trang web tìm một hồi là được.
Ngoài ra Đồng Nhạc Nhạc khéo tay, cho dù làm vật gì thì đều là chỉ làm một lần sẽ nhớ , hơn nữa nàng có khứu giác rất tốt .
Lúc ấy, Đồng Nhạc Nhạc vẫn còn từng nghĩ tới, nếu như nàng không phải thích làm người viết tiểu thuyết , có lẽ, nàng đi làm đầu bếp cũng nói không chừng!
Trong lòng nhớ lại, Đồng Nhạc Nhạc đã trở lại bên trong tiểu viện tử .
Mới rồi nàng liền để ý qua, tiểu viện tử này chẳng những rộng rãi, bên trong còn có đủ mọi thứ!
Tại phía bên trái , còn có một gian phòng bếp nho nhỏ . Mặc dù không thể sánh bằng Ngự Thiện Phòng, nhưng mà chính mình dùng đủ rồi!
Lấy ra một cái chậu gỗ nhỏ , Đồng Nhạc Nhạc rửa sạch một lần chỗ hoa quế vừa mới nhặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/1489918/chuong-103-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.