Edit : Tử Ngân
Đã là đầu thu , ánh nắng mặt trời buổi sáng , ánh vàng rực rỡ, chiếu vào trên người, ấm áp, rất là thoải mái!
Đi bộ ở mặt trên con đường đá cuội nho nhỏ , hưởng thụ ánh mặt trời chiếu rọi, những cơn gió thoảng lướt qua, lại thêm mùi hương hoa quế nhàn nhạt dễ ngửi . Thoải mái như thế, khiến cho Đồng Nhạc Nhạc không nhịn được có hơi nheo đôi mắt lại, hé miệng mỉm cười, từ từ đi đến cây quế đang nở đầy hoa kia .
Hoa quế là thứ hoa nàng thích nhất. Dù sao, hương hoa quế xông vào mũi thật thơm. Hơn nữa, hoa quế còn có thể làm ra bánh hoa quế nàng thích ăn nhất , rồi làm trà sữa, trà ướp hương quế .v..v.... . .
Cho nên, thấy trước mắt hoa quế nở thật quyến rũ, Đồng Nhạc Nhạc liền tính toán trước cứ nhặt về một mớ, rửa sạch phơi khô để có thể vào lúc rảnh thì làm thành món điểm tâm dễ ăn và trà ướp hương quế.
Nghĩ liền làm, Đồng Nhạc Nhạc đi tới dưới tán câu quế, liền lập tức lấy ra một chiếc khăn tay, cẩn thận nhặt những cánh hoan quế rơi trên mặt đất, rồi lại đặt ở trên khăn tay .
Tuy nhiên, vào lúc Đồng Nhạc Nhạc đang nhặt hoa quế, nàng hoàn toàn không biết có một bóng dáng cao to mặc đồ trắng đang đi về hướng nàng.
Gió nhẹ nhàng thổi, không ngừng lướt qua tán cây, làm rơi xuống những bông hoa quế đầy cành.
Đồng Nhạc Nhạc chỉ là nhặt một lát , liền phát hiện khăn tay đã chứa đầy hoa quế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/1489917/chuong-103-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.