Đang định thở phào một hơi , phía sau đã vang lên tiếng la đầy lo lắng của Tiểu Quế tử
“ Tiểu Nhạc tử, ngươi không sao chứ?”
Nghe được lời này của Tiểu Quế tử, Đồng Nhạc Nhạc lập tức đứng lên từ trên người áo đen. Nhìn thấy người áo đen bị chính mình đè chết ngất, Đồng Nhạc Nhạc ngược lại không biết làm gì.
Một tay sờ sờ đầu, Đồng Nhạc Nhạc liền mở miệng ha ha cười nói:
“ Không có , không có việc gì, ta làm sao có chuyện gì được chứ!”
“ Ha ha, Tiểu Nhạc tử, ngươi không có việc gì là tốt rồi. Vừa lúc nãy ta thấy ngươi liều mạng quên mình lao xuống, hù dọa ta thiếu chút nữa hồn phi phách tán”
Nghe được lời này của Tiểu Quế tử, Đồng Nhạc Nhạc đầu tiên là sửng sốt, vẫn không biết phải nói cái gì.
Phía sau, liền truyền đến tiếng nghiến răng nghiến lợi của Huyền Lăng Phong.
“ Nếu hiện tại ngươi không có việc gì, chúng ta có nên tính toán chuyện trước đây một chút hay không?”
Nghe thấy âm thanh không có ý tốt, Đồng Nhạc Nhạc da đầu tê rần.
Lập tức càng là máy móc từ từ quay đầu lại.
Chỉ thấy, không biết từ khi nào, Huyền Lăng Phong đã từ trên cây nhảy xuống, liền đứng ở đằng sau nàng.
bạn đang đọc truyện tại Diễn đàn lê quý đôn, edit bởi Dung Cảnh
Giờ phút này Huyền Lăng Phong bởi vì leo cây mà có chút chật vật, tóc tai bù xù rối loạn, quần áo nhăn nhúm, dáng vẻ thật buồn cười hết sức.
Tuy nhiên, thần sắc u ám trên mặt hắn, hai tròng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-chon-thanh-hau-ta-mi-lanh-de-on-nhu-yeu/1489913/chuong-101-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.