Những lời này Lăng Chu nói tương đối tự nhiên, giống như thật sự coi Sở Dĩnh là bạn học cũ, Sở Dĩnh nhìn anh mấy giây, thu hồi ánh mắt, cũng không có nói cái gì nữa.
Lăng Chu dừng xe ở ga ra dưới tầng ngầm, xuống xe, hai người một trước một sau vào thang máy, trong thang máy không gian bị thu hẹp làm Sở Dĩnh cảm thấy, ngực có chút buồn bực, vách tường kim loại trơn bóng giống như gương phản chiếu ra vẻ mặt của cô và Lăng Chu, rõ ràng không có chỗ trốn tránh.
Lăng Chu bình tĩnh nhìn cô, ánh mắt sâu u ám giống như hồ nước trong bóng đêm, Sở Dĩnh căn bản dò xét không được ý nghĩ chân thật của anh, thời gian sáu năm giữa bọn họ giống như cách một rãnh sâu cực lớn.
Hai người cách vách tường thang máy bằng kim loại nhìn nhau, cũng không có ai nói chuyện, thang máy đinh một tiếng đến tầng lầu, Sở Dĩnh nhìn một chút là tầng 18, con số 18 rõ nét mà chói mắt.
Sở Dĩnh nhớ khi đó hai người giả vờ như vợ chồng trẻ muốn kết hôn đi chọn mua phòng, bọn họ đi tới chung cư bán hoặc cho thuê tương đối sôi động đó, thời điểm họ đi cũng chỉ còn sót lại vài hộ không có bán được ở tầng 18, sau này hai người mới biết tầng 18 là tầng khó bán nhất, bởi vì người Trung Quốc tin có 18 tầng địa ngục, lúc ấy Lăng Chu còn đặc biệt mê tín mà nói ngày khác chúng ta cũng không thể mua tầng 18, cô còn cười anh mê tín, hiện tại tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-tinh-yeu-di/1526914/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.