Khoảng nửa tiếng sau, Trác Nhã gọi Nhật Đông vào ăn cơm. Tới gần nhà bếp, Nhật Đông đã ngửi được mùi thức ăn thơm ngon xa lạ, kích thích dạ dày kêu réo. Nhật Đông nhìn bàn ăn có hai món mặn, một món canh, một món rau, một cơm mộc mạc, đơn giản. Các món ăn đều là những món ăn gia đình bình dân, đối với một người thường xuyên ăn các món cao cấp như Nhật Đông, những món này đúng là tầm thường. Nhưng mà, nó lại ẩn chứa hương vị gia đình mà anh đã lâu rồi chưa nếm được.
Ngồi xuống bàn, Nhật Đông thích thú quan sát kĩ lưỡng bốn món ăn, mũi hít hít vài cái, thu vào mùi thơm quyến rũ. Trác Nhã bới cho anh bát cơm, ngồi ở phía đối diện, ngượng ngùng nói:
- Chỉ có mấy món đơn giản này thôi, hơn nữa, hương vị có chút nhạt. - Vì vấn đề sức khỏe, Trác Nhã luôn ăn những món thanh đạm, hôm nay vì có Nhật Đông, cô đã nấu đậm hơn.
Nhật Đông nhớ đến khẩu vị của Trác Nhã xuất phát từ lý do gì, anh lại thấy đau lòng. Dạ dày Trác Nhã yếu, lúc trước anh không hề biết. Anh rất thích ăn cay, ngược lại Trác Nhã ăn cay sẽ bị sẽ bị đau bụng, là đau dữ dội. Vậy mà lúc trước, cứ mỗi lần hẹn Trác Nhã ra ngoài, anh lại gọi cô đến quán lẩu cay. Thế mà cô hết bữa này đến bữa khác chịu đựng nỗi đau đó, không một tiếng oán than, thậm chí còn không để lộ một chút đau đớn trước mặt anh.
- Anh... không còn ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-theo-tinh-yeu/2627537/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.