"Ít nhất cũng cho tôi biết lý do cô khóc là gì, được chứ?"
Phụ nữ đúng là phức tạp. Phụ nữ như Tưởng Ly còn khó hiểu hơn, lúc thì hiền lành hòa nhã, lúc lại hung hăng. Khi thì độc ác, khi lại nhân hậu. Nay cười mai khóc không nắm bắt được. Chẳng lẽ cô bị đa nhân cách hay sao?
"Anh cứ kệ tôi!"
Cô lau nước mắt, giọng nói nghẹn ngào. Vốn dĩ cô không thể trả lời câu hỏi của hắn bởi chính mình cũng không biết vì sao.
Chắc có lẽ là đang cảm khái cho số phận đáng thương của nhân vật này. Cô chưa kịp cố gắng, chưa kịp đạt thành tựu thì nữ chính đã trở về, không lâu nữa cô sẽ nhận lấy kết cục bi thảm kia. Nhưng mỗi khi nhắm mắt lại, trong đầu cô lại hiện lên vẻ mặt ngỡ ngàng lẫn đau lòng của Tống Nam. Ánh mắt tha thiết đó lần đầu tiên cô được thấy.
Tống Nam lắc đầu, không nói nữa mà tiếp tục lái xe. Vừa về nhà, việc đầu tiên Tưởng Ly làm chui vào phòng, trốn biệt trong đó.
"Ông chủ.."
"Cứ để cô ấy yên tĩnh một chút, đừng làm phiền."
"Vâng."
Tưởng Diệu Nghi bị vạch trần, cô ta phải cuốn gói khỏi công ty. Cuộc sống của Tưởng Diệu Nghi thoải mái chưa được bao lâu đã ngã xuống, những người xu nịnh lúc trước trở mặt nhanh hơn lật sách không ngừng bỏ đá xuống giếng. Tưởng Ly tình cờ chạm mặt Tưởng Diệu Nghi trong WC, cô ta gầy hơn, dáng vẻ cũng thấp thỏm hơn xưa.
"Chị hả hê lắm đúng không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-nhung-dam-mua-sa/2650591/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.