Lúc tiệc tan thì đêm đã khuya.
Phục Đình bước ra khỏi sảnh, đi theo sau La Tiểu Nghĩa.
“Tam ca, huynh có tính toán gì cho chuyện của Hồ tộc chưa?”
Chàng gật đầu.
La Tiểu Nghĩa cười nói với Bộc Cố Kinh cùng đi ra cửa: “Ta đã nói tam ca có tính toán rồi mà, thủ lĩnh Bộc Cố cứ yên tâm, chỉ cần là chuyện dân sinh đất Bắc thì tam ca sẽ không mặc kệ đâu.”
Bộc Cố Kinh vội nói cám ơn.
La Tiểu Nghĩa thấy Bộc Cố Tân Vân sau lưng ông ta vẫn đang nhìn về phía này thì đùa: “Tiểu Tân Vân nhìn gì thế, mau đi nghỉ với ông nội đi.”
Bộc Cố Tân Vân bị hắn nói vậy thì cúi đầu, rồi lại ngẩng lên, nhưng trước mắt đã không còn bóng dáng của Đại đô hộ.
…
Phục Đình đi vào nhà chính.
Trong phòng vẫn sáng đèn, chàng tưởng Tê Trì chưa ngủ, nhưng đi vào nhìn qua trên giường thì thấy nàng đã nằm nghỉ. Chàng giơ tay rút thắt lưng ra, đặt nhẹ lên bàn.
Đi tới bên giường thì thấy nàng nằm nghiêng, hơi thở đều đều, hai má hồng hào, rõ là đã say.
Chàng giơ tay lật cổ áo trong, mấy vết đỏ do bị móc sắt của ả Đột Quyết ấn đã biến mất.
Hình như cảm thấy có người làm phiền, nàng khẽ cựa quậy.
Phục Đình nhếch mép, buông tay ra, xoay người lại đi rửa mặt.
Rượu vào người khiến Tê Trì khó chịu, vừa được Tân Lộ Thu Sương dìu vè phòng là lập tức nằm nghỉ ngay.
Tỉnh dậy giữa chừng là do khát nước, nàng không mở mắt mà cứ thế gọi: “Tân Lộ, nước.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-ngoi-don-so/736714/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.