*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đội cận vệ mau chóng dọn dẹp xung quanh, chẳng mấy chốc mọi dấu vết đã biến mất.
La Tiểu Nghĩa và Lý Nghiên đã buôn xong chuyện đời, Tân Lộ với Thu Sương cuối cùng cũng xuống xe ngựa, song lại không thấy bóng dáng của Đại đô hộ và phu nhân đâu.
Mọi người cũng không biết đi đâu tìm nên đành đợi tại chỗ.
Qua một lúc lâu mới thấy hai người một trước một sau quay về.
La Tiểu Nghĩa hứng thú bảo: “Chắc chắn là tam ca đi trấn an tẩu tẩu đúng không.”
Lý Nghiên nghe thế, sực nhớ cô bị giật mình vì cậu, vậy là vội đi tới để dìu cô.
Tê Trì đi trước, mắt cụp xuống chuyên tâm nhìn đường.
Lý Nghiên tới gần, thấy ráng đỏ trên mặt cô mình và cả cánh môi trông như sưng đỏ, ấy vậy mà cô vẫn cười thì lấy làm khó hiểu: “Cô sao vậy ạ, vì sao gặp nguy hiểm mà lại cười?”
Tê Trì hoàn hồn ngẩng đầu lên, lắc đầu nói: “Không sao, cháu còn nhỏ, đừng hỏi nhiều.”
Lý Nghiên nói: “Nhưng dượng nói cháu đã là đàn ông con trai rồi.”
Vừa nói vừa hận không thể đưa con dao găm ra cho cô xem.
Tê Trì mỉm cười, lẩm bẩm bảo thế thì phải đợi đến lúc gặp phụ nữ thì mới được xem là nam tử hán thực thụ.
Nghĩ đoạn, nàng lặng lẽ nhìn ra sau.
Phục Đình đeo đao lên lưng, tay giữ cương ngựa, phóng mắt nhìn tới.
Nàng bị chàng bắt gặp thì chợt nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-ngoi-don-so/736701/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.