Ngoài cửa sổ tiếng sấm nổ vang trời, một tia chớp nóng sáng xẹt ngang qua bầu trời đêm, chiếu lên khuôn mặt đã ửng hồng của Hồ Mộng, trong mắt cô như chứa ánh nước lấp lánh.
Mắt cô đờ đẫn, vừa sợ hãi vừa chờ mong, ánh mắt từ bờ ngực lộ ra của anh từ từ đi xuống…
Anh vẫn còn đang mặc một chiếc quần lót tứ giác, có một vật gì đấy đang cương cứng bên trong quần lót của anh, hung dữ khiến người ta không nỡ rời mắt.
Cổ họng nuốt nước bọt mấy lần, hành vi theo bản năng này là thứ giết người dễ nhất.
Dương Khả cười, “Thích thế sao?”
Mặt cô dần nóng bừng lên, không được tự nhiên nhìn sang nơi khác, “Không hiểu anh đang nói gì.”
Đôi mắt anh đỏ bừng lên, nhìn chằm chằm vẻ mặt mất tự nhiên của cô vài giây, bỗng nhiên đưa tay sờ vào chỗ xẻ tà trên áo choàng của cô, hai bầu ngực sữa không bị thứ gì trói buộc bị bao bọc trong bàn tay anh, bàn tay to nhẹ nhàng xoa nắn vài cái, thịt mềm nhẵn nhụi trong lòng bàn tay anh.
Hồ Mộng vô cùng bối rối, giãy giụa đẩy tay anh ra, nhưng sức lực mềm nhũn kia ngược lại càng khiến tình thú tăng mạnh.
“Lưu manh… không được chạm vào em.”
Khuôn mặt anh cười đầy sắc xuân, đầu ngón tay trêu ghẹo hai viên trân châu như hạt đậu nhỏ của cô, bởi vì sớm động tình nên đã cương cứng, “Đây là gì thế? Cứng nhanh thế sao…”
“… Dương Khả.” Rõ ràng tiếng gọi cảnh cáo của cô nhưng anh lại nghe như đang đầu hàng, giọng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-hien/368661/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.