Gọi điện thoại cho Trình Tiêu rất lâu nhưng không ai nghe máy, tin nhắn gửi đi cũng như đá chìm đáy biển.
Cô đi dép lê vội vàng chạy ra khỏi nhà, chạy đến ngõ nhỏ quen thuộc, sau đó lại chạy không ngừng nghỉ đến quán bar.
Trái tim trong lồng ngực đã nhập ma, điên cuồng đập mạnh vào cổ họng.
Quán bar vẫn ầm ĩ như thường lệ, thế giới phồn hoa rượu chè đàn đúm, tiếng nhạc điếc tai ầm ĩ đến độ cả con phố đều có thể nghe thấy.
Nam nữ trẻ tuổi ăn mặc lố lăng có thể ra vào tự do, chỉ có một mình cô bị chặn lại ở ngoài cửa.
Bảo vệ của quán bar là một người đàn ông trung niên mới tới, nhìn khuôn mặt non choẹt của cô thì đã biết là trẻ vị thành niên, nói thế nào cũng không cho cô vào.
Cuối cùng là khi Thang Viên đi ra ngoài mua cau và thuốc, bất ngờ phát hiện Chu Thanh Dao đang ngồi xổm ngoài quán bar với vẻ buồn bực không vui.
“Cái Đuôi Nhỏ à?”
Thang Viên khom lưng, vỗ nhẹ vào đầu cô: “Em ngồi xổm ở đây làm gì, sao không vào trong?”
Cô chậm chạp ngẩng đầu lên, ấm ức tủi thân: “Bảo vệ không cho em vào.”
“Ôi, đầu óc chú ấy cứng nhắc lắm.”
Anh ấy tốt bụng đỡ cô nhóc ngồi xổm đến tê chân dậy. Chân cô mềm nhũn đứng không vững, cơ thể to béo của Thang Viên làm tấm đệm mềm mại miễn phí cho cô, mãi cho đến khi cô lảo đảo đứng thẳng người.
Cô gái nhỏ nhìn anh ấy, nhỏ giọng hỏi: “Trình Tiêu, anh ấy ở trong quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-hien/368637/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.