Sau nửa đêm, trời đột nhiên đổ mưa to, từng hạt mưa to bùm bùm rơi xuống va vào cửa kính, từng tiếng sét đánh đinh tai nhức óc.
Khi trời tờ mờ sáng, màn sương buổi sáng tan đi, đảo qua cái nóng oi bức, ngoài cửa sổ thổi đến từng đợt gió lạnh vô cùng thoải mái.
Bữa sáng trên bàn, cái miệng nhỏ của Chu Thanh Dao đang nước cháo đậu xanh, bỏ thêm hai muỗng đường, vẫn chưa thấy đủ ngọt.
“Cho… cho em thêm một muỗng đường nữa.”
Trình Tiêu nâng mắt, thấp giọng dặn dò, “Cẩn thận không bệnh tiểu đường đấy.”
“Thế em không ăn nữa.”
Chu Thanh Dao giận dỗi bỏ muỗng xuống, trên mặt viết rõ, “Cục cưng mất hứng”.
Gần đây cô được Trình Tiêu chiều đến mức coi trời bằng vung, áp lực nhiều năm như thế kiêu căng và tùy hứng tất cả đều được lộ ra hết, cô biết Trình Tiêu sẽ bao dung hết mọi thứ cho cô, giống như cô hằng ngày đối xử anh như thế.
Anh nói cái gì cũng đúng bởi vì anh là Trình Tiêu.
Hai người bên nhau lâu như thế, Trình Tiêu dùng cách dỗ dành, lừa gạt, ép buộc cũng đã sớm ngựa quen đường cũ. Cô cáu kỉnh anh cũng không vội dụ dỗ cô, mà bình tĩnh nhận lấy chén của cô.
“Cháo của em…”
Chu Thanh Dao nóng nảy, đứng dậy muốn quấn lấy anh tranh cãi, sau đó đã bị người đàn ông đầu xảo quyệt túm lấy, thuận thế đặt cô ngồi lên đùi.
“Này, há miệng.”
Anh múc muỗng cháo trong veo đưa đến trước miệng cô, Chu Thanh Dao lúc đầu còn nhăn nhó không làm theo, sau đó lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-hien/368615/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.