Trong phòng oi bức như nồi hấp.
Đầu anh sũng mồ hôi, chảy dọc theo gương mặt của anh, lướt qua hàm dưới, lại bị đầu ngón tay của cô lau đi, cô cười hì hì ôm cổ anh, hôn lên.
“…”
Miệng bị lấp kín, hô hấp giao hòa.
Cô vừa ăn kem cây ngọt lịm xong, cái miệng nhỏ lành lạnh non mềm, đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập vào trong tựa như chú cá nhỏ vui sướng, hút một cái đều là nước ngọt.
Trình Tiêu vốn định đặt cô lên giường trước rồi đi bật điều hòa.
Ai ngờ cô gái nhỏ sốt ruột quá, mềm nhũn dán lên, hôn hai cái lại không chịu được anh mút vào, dựa vào đầu vai của anh rầm rì yêu kiều rên rỉ.
“Không phải vừa rồi rất giỏi sao?” Trình Tiêu cọ cọ.
Cô gái nhỏ cụp mi rũ mắt, hơi bực mình, “Luôn là em hôn anh trước, sau đó anh mới bị ép đáp lại.”
Trình Tiêu bị chọc cười, khom lưng đặt cô lên giường.
Cái chiếu nóng bỏng tựa như lưng cô dán lên củi lửa, khó chịu nhíu mày.
“Tích”.
Điều hòa mở ra, một cơn gió lạnh mơn trớn khuôn mặt cô, đúng là một khối băng đến trễ trên sa mạc, là Bồ Tát cứu khổ cứu nạn.
Lúc này cô mới phát hiện sự hiện điện của chiếc điều hòa, vừa vui mừng vừa nghi ngờ.
“Khi nào có?”
Rõ ràng lúc sáng cô rời đi thì trên bức tường loang lổ vẫn trống tuếch.
Anh phủ người lên, ôm thân thể nho nhỏ vào lòng.
“Lắp buổi sáng, muốn cho em niềm vui bất ngờ.”
Niềm vui sướng hiện rõ trên mặt Chu Thanh Dao, nhưng sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-hien/368592/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.