Sau khi đưa Chu Thanh Dao về nhà, lần đầu tiên Trình Tiêu bước chân vào một cửa hàng bán đồ gia dụng cũ gần nhà.
Cửa hàng này đã mở hơn hai mươi năm, ông chủ là bạn của ông nội, hàng xóm xung quanh đều gọi ông ấy là bố Quý.
“Điều hòa này ông bán thế nào ạ?”
“Bán người khác 1000, bán cho con 600.”
Bố Quý cũng xem như nhìn Trình Tiêu lớn lên, biết cậu sống cũng không dễ dàng gì, cho nên nhịn không được cũng có chút đau lòng cho cậu.
Trình Tiêu quả thật không trả giá, lấy tất cả tiền mặt trong túi ra, 415.
“Lấy điều hòa đi đi, cứ đặt tiền cọc trước, khi nào đủ tiền thì trả sau.”
Nói xong ông rút 200 trong tay Trình Tiêu, quay đầu không nhịn được chọc tức cậu hai câu.
“Yêu đương là tốn tiền nhất đấy, bố Quý không gấp đâu, con để dành từ từ, có đưa thêm.”
Trình Tiêu vừa nghe đã biết ông cụ này chắc chắn đã nghe được gió thổi cỏ lay gì đấy rồi, một con phố lớn như thế, hàng xóm láng giềng đều thích tám chuyện chẳng giấu nổi bí mật gì.
“Cảm ơn ông.”
Anh cũng không từ chối, không từ chối tấm lòng của ông cụ.
Trong nhà còn có chút tiền gửi ngân hàng, tuy không nhiều lắm nhưng mua điều hòa cũng coi như đủ rồi.
Trình Tiêu đủ sức khỏe, một mình khiên máy điều hòa về nhà, cũng trực tiếp bỏ luôn bước nhờ người đến lắp ráp giùm, tự anh ra trận, không đến một giờ đã lắp xong rồi.
“Tích.”
Điều hòa được để trong phòng, mở chế độ làm lạnh ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-mai-hien/368591/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.