Bốn năm sau.
Một tỉnh miền núi phía Bắc.
Trong thư viện trường Đại học Sư phạm Thành Đô.
"Hoàng Cầm! Thầy trưởng khoa bảo cậu lên phòng gặp giáo viên hướng dẫn!" Nhỏ bạn lớp cô vừa bước vào vội báo.
"Tớ biết rồi!" Hoàng Cầm nhanh tay nhét mấy quyển tập vào balô, vội vàng rời thư viện.
Đề tài khóa luận tốt nghiệp của cô trình lên khoa đã bốn tuần đến hôm nay mới được gặp giáo viên hướng dẫn.
"Dạ, em chào thầy!" Sau khi gõ nhẹ cánh cửa phòng, Hoàng Cầm chào người bên trong.
Không có tiếng trả lời.
Hoàng Cầm đẩy nhẹ cánh cửa. Phía trong trống không vắng lặng. Cô gọi thêm một tiếng: "Dạ thầy!"
"..." Không có động tĩnh.
Cô thở dài thầm than số mình xúi quẩy. Nộp đề tài cùng một lúc, các bạn trong lớp đã được duyệt thông qua và có giáo viên hướng dẫn.
Còn cô? Gần một tháng trôi qua không nhận được một tin tức gì. Lần nào gặp thầy trưởng khoa, thầy ấy cũng cứ bảo: "Giáo viên hướng dẫn của em đang đi công tác."
Thấp thỏm lo âu, chờ mong mòn mỏi, hôm nay mới được Diêm Vương cho mời.
Vậy mà...
Hoàng Cầm nén tiếng thở dài. Đứng lâu ở ngưỡng cửa, cô thấy có chút mỏi. Và thấy giống như kẻ trộm rình mò phòng người ta. Cô khẽ khàng ngồi xuống chiếc ghế đặt ở cạnh cửa, nhàm chán nghịch hai bàn tay.
Không biết vị giáo viên hướng dẫn này là giáo viên cũ ở khoa hay vị giáo viên lừng danh trong lời đồn vừa về từ hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duoi-gian-hoa-tigon/2723671/chuong-38.html